Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Mắm…


Ngôi cho tôi lọ mắm tôm
Bảo mắm tôm Hải Phòng ngon lắm
Nhung lại cho tôi lọ mắm tôm
Bảo mắm Thanh Hóa ngon hơn
Tôi hòa chanh ớt mắm tôm
Chấm bún
Thấy mắm nào cũng ngon
Ngôi hỏi mắm nào ngon hơn
Tôi bảo Hải Phòng
Nhung hỏi mắm nào ngon hơn
Tôi rằng Thanh Hóa
Cả hai vị đều cười ha hả…
31/08/2015
Đỗ Đình Tuân

NGHĨ GÌ


Mỗi giây phút trôi qua, là đất trời đã khác
Vẻ đẹp hôm xưa, nay chẳng đẹp nữa rồi
Muốn lớn mạnh, rắn phải mau lột xác
Muốn nên tiên phải chọn kiếp luân hồi !

Phố Quê 31/8/2015
THANH DẠ

THĂM CỔ THÀNH

 
Sáng nay thăm xã cổ thành
Lung linh cánh lúa gợn xanh trên đồng
Nam Đoài cho tới Nam Đông
Người người ca hát lòng lòng hoan hân
Cổ Châu Cải Cách Phao Tân
Ninh Giàng Thông Lộc Đồng Tâm Hòa Bình
Tiếng chuông ngân vọng Tu Ninh
Lý Dương nghe thoảng tâm tình người xưa
Đền Gốm phảng phất lời thơ
An Ninh thành Lập ước mơ muôn miền
Kinh Thày sóng vỗ nhịp tiên
Hội thơ họp mặt nỗi niềm hân hoan
Vần thơ kết nối quê làng
Từ đây đất mẹ đẹp trang sử hồng.
                                              VN

BÁC HỒ


    (Viết nhân 46 năm ngày Bác Hồ tạ thế)
Bác là ánh sáng rọi tương lai
Vẹn nghĩa vẹn nhân vẹn đức tài
Trí dũng cứu đời duy chỉ một
Anh hùng cái thế mãi không hai
Tận  trung với nước tâm bền vững
Giữ hiếu vì dân chí chẳng sai
Bảy chín mùa xuân Người hiển thánh
Tình Người sáng mãi ánh ban mai
                  Nhân Hưng, ngày 31-8-2015

                                Tạ Anh Ngôi

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

Đọc Quốc âm thi tập 5

Bản chép chữ nôm các bài thơ:


25. Mạn thuật 3

Có mống 1 tự nhiên lại có cây
Sự làm vướng vắt ắt còn chầy
Thủy chung mỗ vật đều nhờ chúa
Động tĩnh nào ai chẳng bởi thầy
Hỉ nộ cương nhu tuy đã có
Nghĩa nhân lễ trí mựa cho khuây
Hay văn hay vũ thì dùng đến
Chẳng đã khôn ngay khéo đầy.2
1. Mống: mầm mống,
2. Chẳng đã khôn ngay khéo đầy: ý tương tự câu: “ Khôn ngoan chẳng lọ thật thà / Lường thưng tráo đấu chẳng qua đông đầy
26. Mạn thuật 4

Đủng đỉnh chiều hôm dắt tay
Trong thế giới phút chim bay
Non cao non thấp mây thuộc
Cây cứng cây mềm gió hay
Nước mấy trăm thu còn vậy
Nguyệt bao nhiêu tháng nhẫn 1 nay
Ngoài chưng mọi chốn đều thông hết
Bui một lòng người cực hiểm thay.
1. Nhẫn: cho đến, đến
27. Mạn thuật 5

Sơn thủy nhàn chơi phận khó khăn
Cửa quyền hiểm hóc ngại xung xăn 1
Say minh nguyệt chè ba chén
Địch thanh phong lều một căn
Ngỏ cửa nho chờ khách đến
Trồng cây đức để con ăn
Được thua phú quý dầu thiên mệnh
Chen chúc 2 làm chi cho nhọc nhằn.
1. Xung xăn: Trần Văn Giáp (TVG) phiên là “chôn chân” Bùi Văn Nguyên(BVN) phiên là chồn chân (chầu chực, quỵ lụy) ĐDA phiên là chon chăn. Nhưng nếu phiên được là “chen chân” thì rõ nghĩa hơn ?
2. Chen chúc: ĐDA phiên là chen chóc
28. Mạn thuật 6

Đường thông 1  thuở chống một cầy
Sự thế bao nhiêu vẫn 2 đã khuây
Bả 3 cái trúc hòng phân suối
Quét com am để chưa mây
Đìa tham nguyệt hiện chăng buông cá
Rừng tiếc chim về ngại phát cây
Dầu bụt dầu tiên ai kẻ hỏi
Ông này đã có thú ông này.
1.Đường thông: Đường trồng thông, đường trong rứng thông, cảnh Côn Sơn nơi Nguyễn Trãi ở ẩn.
2.Vẫn: Trần Văn Giáp(TVG). Bùi Văn Nguyên (BVN) phiên là “vuỗn”. Vũ Văn Kính phiên là “vưỡn” đều là “vẫn” nhưng phiên “vuỗn” hoặc “vưỡn” thì cổ hơn
3. Bả: ĐDA, BVN, VVK phiên là “bẻ”
29. Mạn thuật 7

Ở chớ nề hay 1 học cổ nhân
Lánh mình cho khỏi áng phong trần
Chim kêu cá lội yên đòi phận 2
Câu quạnh cày nhàn 3 dưỡng mỗ thân 4
Nhà ngặt túi không tiền mầu tử 5
Tật nhiều thuốc biết vị quân thần 6
Ấy còn lẳng đẳng làm chi nữa
Sá tiếc mình chơi áng thủy vân.
1. Ở chớ nề hay: xuất xứ từ câu “cư vô cầu an” trích từ câu “Quân tử thực vô cầu bão cư vô cầu an” (Người quân tử ăn chẳng cầu no, ở chẳng cầu yên - Học nhi-Luận ngữ)
2. Yên đòi phận: yên theo phận mình
3. Câu quạnh cầy nhàn: ý tương tự câu thơ chữ Hán của Nguyễn Trãi “Bản thị canh nhàn điếu tịch nhân” (bài: Đề Từ trọng phủ canh ẩn đường)
4. Dưỡng mỗ thân: ĐDA phiên là “dưỡng mấy thân” và chú là  “dưỡng lấy thân”
5. Tiền mẫu tử: tiền mẹ tiền con, tiền lớn tiền nhỏ tương tự câu cửa miệng “đồng cái đồng con”
6. Vị quân thần: đông ychia các vị thuốc thành 4 loại “Quân, Thần, Tá, Sứ” quân: là vị chủ yếu, thần: là vị thứ hai, tá: là vị giúp cho vị chủ yếu, sứ: là vị dẫn thuốc.

30. Mạn thuật 8

Chân chăng lọt đến cửa vương hầu
Ấy tuổi nào thay đã bạc đầu
Liệu cửa nhà xem bằng quán khách
Đem công danh đổi lấy cần câu
Thân đà hết lụy thân nên nhẹ
Bụt ấy là lòng 1 bụt há cầu 2
Bui 3 một quân thân ơn cực nặng
Tơ hào chưa báo hãy còn âu.
1.Bụt ấy là lòng: dịch chữ trong kinh Phật “Phật tức tâm”
2.Bụt há cầu: Bụt đã ở trong lòng thì không phải cầu ở đâu nữa mới thấy bụt
3.Bui: duy chỉ có
28/08/2015
Đỗ Đình Tuân

SAU MƯA...

Sau mưa lá rụng, hoa rơi
Sau mưa, trời vẫn trắng trời, trắng mây
Lắng nghe thời tiết ngày ngày
Lòng mong mỏi có một mai thuận hòa !

Phố Quê 30.8.2015
THANH DẠ

 





MONG

 
Ánh nắng chiều thu đến cuối sân
Người xa chốn ấy vẫn mong thầm
Hôm nao tựa cửa câu thề hẹn
Mỗi buổi bao lần sánh bước chân
Nhạt ánh chiều hoang nơi núi vắng
Hồng mây sớm cõi nẻo đồi gần
Bao nhiêu sợi nhớ đan thành khúc
Đợi lúc tương phùng kết bạn thân.
                                                VN

Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015

PHÚNG VIẾNG CỤ VƯƠNG THỊ TẢI

14h30 ngày 29-8-2015,nhóm Blog TX Chí Linh &Huyện Nam Sách(tỉnh Hải Dương) thuộc trang Blogspot TRI ÂN CUỘC ĐỜI đã thay mặt ban quản trị và anh chị em Blog trang TRI ÂN CUỘC ĐỜI,đến thôn Nẻo,xã Chí Minh,TX Chí Linh đặt vòng hoa phúng viếng cụ Vương Thị Tải (thân mẫu ông Nguyễn Văn Thế là Thành viên Blog trang TRI ÂN CUỘC ĐỜI) và chia buồn với vợ chồng ông Nguyễn Văn Thế cùng gia tộc nội ngoại cụ Vương Thị Tải. Dưới đây là một số hình ảnh mà Tạ Anh Ngôi đã ghi lại được. Xin trân trọng giới thiệu cùng anh chị em "trong xóm ngoài làng":
                                                                             
Nhân Hưng, ngày 29-8-2015
Photo & Giới thiệu:Tạ Anh Ngôi

Đọc Quốc âm thi tập (4)

Bản chép chữ nôm các bài thơ:

19. Ngôn chí 18

Thương lang mấy khóm 1 một thuyền câu
Cảnh lạ đêm thanh hứng bởi đâu
Nguyệt mọc đầu non kình 2 dõi tiếng
Khói tan mặt nước thẩn 3 không lầu
Giang sơn dạm 4 được đồ hai bức
Thế giới đông nên ngọc một bầu
Ta ắt lòng bằng Văn Chính 5 nữa
Vui xưa chẳng quản đeo âu.
1. Khóm : đám
2. Kình : cá kình
3. Thẩn : loài thủy tộc thở hơi ra thành hình lâu đài thành quách.
4. Dạm : vẽ phác
5. Văn Chính : tên thụy (tên sau khi chết mới đặt) của Phạm Trọng Yêm, sống ở thế kỷ XI (đời Tống). Phạm Trọng Yêm tác giả của câu nói nổi tiếng : « Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu, hậu thiên hạ chi lạc nhi lạc »(Lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ. Người Việt thường nói gọn « lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ ».
20. Ngôn chí 19

Nẻo 1 có ăn thì có lo
Chẳng bằng cài cửa ngày pho pho
Ngày nhàn mở quyển xem Chu dịch 2
Đêm vắng tìm mai bạn Lão Bô 3
Đã biết cửa quyền nhiều hiểm hóc
Cho hay đường lợi cực quanh co
Tuồng ni cốc được bề hơn thiệt
Chớ dễ bằng ai đắn mấy đo.
1. Nẻo: có thể hiểu là nếu
2. Chu dịch: kinh dịch
3. Lão Bô (967-1028) nhà thơ đời Tống, sống một mình trên Cô Sơn, làm bạn với mai và hạc “mai thê hạc tử” (mai là vợ hạc là con), suốt đời không ra làm quan, sở trường và nổi tiếng về thơ vịnh mai.
21. Ngôn chí 20

Dấu người đi la đá 1 mòn
Đường hoa vướng vất trúc luồn
Cửa song dãi xâm hơi nắng
Tiếng vượn vang kêu cách non
Cây rợp tán che am mát
Đìa thanh nguyệt hiện bóng tròn
Rùa nằm hcj lẩn nên bầu bạn
Ủ ấp cùng ta làm cái con.
1. La đá: đá. Có bản phiên là “là đá”
22. Ngôn chí 21

Chẳng hay rắp rắp đã bốn mươi
Ngày tháng bằng thoi một phút cười
Thế sự người no ổi tiết bẩy
Nhân tình ai ỏ cuc mồng mười
Thuyền chèo đêm nguyệt sông biếc
Cây đến ngày xuân lá tươi
Phú quý chẳng tham thanh tựa nước
Lòng nào vạy vọ hơi hơi.
Vạy vọ: không ngay thẳng
23. Mạn thuật 1

Ngày tháng kê khoai những sản hằng
Tường đào ngõ mận 1 ngại thung thăng
Đạo ta cậy bởi chân non khỏe
Lòng thế tin chi mặt nước bằng
Đìa cỏ được câu ngâm gió
Hiên mai cầm chén hỏi trăng
Thề cùng vượn hạc trong hai ấy
Thấy có ai han 2 chớ đãi đằng.
1. Tường đào ngõ mận: Địch Nhân Kiệt, tể tướng đời Đường, nổi tiếng là người không sợ quyền uy của Võ Tắc Thiên, và là người đã tiến cử nhiều hiền tài. Thời ấy người đời có câu “Thiên hạ đào lý tất tại công môn” (Người tài trong thiên hạ ắt ở trong cửa nhà ông). Tường đào ngõ mận chỉ nơi nhyân tài họp tụ hội, tức chốn triều đình, chốn cửa quan nơi quyền quý.
2. han: hỏi
24. Mạn thuật 2

Ngẫm ngọt 1 sơn lâm lẫn thị triều
Nào đâu là chẳng đất Đường Nghiêu 2
Người tham phú quý người hằng trọng
Ta được thanh nhàn ta xá yêu 3
Nô bộc ắt còn hi dặng quất
Thất gia chẳng quản một con lều
Miễn là tiêu sái qua ngày tháng
Lộc được bao nhiêu ăn bấy nhiêu.
1.Ngẫm ngọt : Trần Văn Giáp (TVG) phiên là ngẫm ngợi, ĐDA phiên là ngẫm ngọt, đều có thể hiểu là ngẫm nghĩ.
2.Đường Nghiêu : chỉ vua Nghiêu (họ Đào Đường)
3.Ta xá yêu : ta hãy yêu
27/08/2015
Đỗ Đình Tuân

NGÂU ĐÂU RỒI

 
Tháng bảy đâu rồi chửa thấy ngâu
Cho nàng chức nữ ngóng nơi đâu
chàng ngưu tất tả bên trời lạ
Ngấm mãi ngày xưa đẫm lệ sầu

Cái nóng vàng phơi đến mãi sao
Sông ngân ngó tận đáy bầu cao
Không nhìn thấy có lòng nhung nhớ
Thoảng nỗi ưu tư chất đáy nào

Chức nữ ngưu lang gói trọn sầu
Trời mang nắng lửa gợn niềm đau
Mưa chưa kịp đến bao khao khát
Cháy bỏng tình ai tháng bảy sầu.
                                  VN

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

KHÔNG DẠI NÀO BẰNG CÁI DẠI NÀY!



Hắn hơn Thị một số tuổi khơ khớ. Đã thế thân hình Hắn lại còm nhom và dáng vẻ thì lụ khụ như ông cụ gặp giời mưa. Còn Thị, tuy chẳng xinh xẻo gì nhưng cứ hơn hớn, phăm phăm ra chiều sung mãn lắm!
 Người đời vốn quen “ xem mặt mà bắt hình dong” nên thấy cảnh đó, các bà góa bảo nhau, ngữ kia thì chiều vợ chả đủ, xơ múi gì. Cứ thế chẳng ai bén mảng đến gần Hắn. Thậm chí những Mệ bạo mồm bạo miệng nhất cũng chẳng hề chòng ghẹo hắn một câu. Hắn sống âm thầm lặng lẽ và hết lòng phụng sự Thị. Thị càng hơn hớn thì hắn càng teo tóp đi! Nhiều Đấng tu mi cám cảnh ấy cũng có ý muốn đỡ Hắn một vai và ban ơn mưa móc cho Thị. Cố nhiên là Thị cũng thinh thích. Đàn bà mà! Ai chả thích có một Đấng nào đó khát khao, săn đón và ve vãn. Song là người có chút tự trọng lại thấm đẫm tư tưởng Khổng giáo nên Thị vẫn biết giữ mình cho trọn đạo phu thê. Thị  không đón nhận tình cảm của Đấng nào. Tuy chẳng băm bổ vào mặt ai nhưng bằng thái độ nhẹ nhàng , tinh tế mà dứt khoát thị khiến các Đấng không dám dấn thân. Và Thị vẫn giữ được tình cảm bạn bè với các Đấng . Thị tự thấy mình thành công trong ứng xử và rất hài lòng với hạnh phúc của mình. Càng ngày Thị càng yêu thương Hắn và Hắn cũng coi Thị là cô vợ “ chuẩn không cần chỉnh”. Hắn nói điều đó với bạn bè trong các bữa nhậu và cả trong những lúc mạn đàm về cuộc sống gia đình . Không những thế, Hắn còn viết thành văn thành thơ trong một số tác phẩm lưu hành nội bộ nữa kia! Thị sung sướng lắm! Tự hào lắm! Cái mặt càng vênh vênh hơn hớn hơn. Trông đến ghét!
Một hôm, Hắn mời bạn cũ đến nhà chơi. Thị làm cơm tiếp đón bạn Hắn chu đáo lắm. Thị lại còn rất lễ phép với Hắn và bạn Hắn nữa. Được thể, Hắn vểnh râu lên và sai Thị đủ thứ. Chỉ thiếu việc bắt Thị hâm lại bát nước mắm nữa mà thôi. Thị vẫn nhẹ nhàng và tuân lệnh Hắn răm rắp. Các bạn Hắn ai cũng lác mắt hột và khen Hắn “ Thật là sang vì vợ”! Thị sung sướng lắm! Nhưng vẫn ra chiều sượng sùng và  khiêm tốn. Thị ỏn ẻn “ Các bác cứ quá khen chứ em vụng về khê sống lắm đấy ạ. Lại còn chậm chạp như sên nữa cơ”! Còn Hắn , Hắn bỗng thấy mình sang hẳn lên thật và Hắn tự hào ra trò. Hắn ăn hăng, uống hăng hơn và cũng lớn giọng chuyện trò hơn. Cuộc rượu vui như tết và kéo dài tưởng như không bao giờ dứt… Chỉ đến lúc mọi người chừng như không thể ăn được, uống được thêm vì cái dạ dày không chịu phình to hơn được nữa mới thôi. Một ông bạn của Hắn bỗng bóp mạnh vào bờ vai mảnh khảnh của Hắn và phán rằng: “ Ông sang vì vợ thật nhưng nếu béo hơn, phong độ hơn thì sang hơn. Còm quá cái sang nó cũng bớt đi nhiều”. Rồi ngó sang Thị ông  tiếp : “ Này em, cố chăm cho bạn anh béo khỏe lên và phải quảng bá hình ảnh của nó cho thế giới đàn bà nể phục nữa đấy nhé!” Thị vẫn vâng nhẹ nhàng nhưng lòng thấy kém vui.
Những ngày sau đó, câu nói của bạn chồng cứ làm Thị băn khoăn day dứt mãi. Thị quyết định mở chiến dịch chăm sóc Hắn. Thôi thì rượu bổ, thuốc bổ đủ cả. Lại còn thực đơn ăn uống sao cho cân bằng dưỡng chất vân vân và vân vân cứ loạn hết cả lên. Rồi Thị còn bắt Hắn phải điều độ cả cái khoản kia nữa chứ (chả là Thị nghe ai đó nói rằng cứ ham hố cái món ấy thì ăn gan giời trứng trâu cũng không lại đươc). Chưa hết, Thị còn đọc báo này, sách kia và thực hiện y như sách vậy. Ngày qua ngày Hắn đã đẫy đà hơn, phong độ hơn thật. Thị  nhìn Hắn tỏ vẻ mãn nguyện lắm. Rồi kéo Hắn đi cân. Lên gần chục kí lô chứ ít gì! Thị ngả vào vai hắn thỏ thẻ:  “Anh thấy em giỏi chưa? Thưởng gì đi nào?” Hắn cũng không ngờ là mình lại lên cân nhanh đến thế nên cảm động thật sự và  hào hứng nói: “Em thật là hoàn hảo”. Rồi hôn đánh chút một cái vào má Thị , Hắn bả lả: “ Tối nay anh sẽ đền” .Thị lườm Hắn và nói: “ Không được! phải điều độ chứ!” Rồi Thị  kéo Hắn đến trước gương để Hắn chiêm ngưỡng dung nhan của chính mình. Hắn ngỡ ngàng như nhìn thấy một người khác trong gương. Cái vẻ lờ đờ già nua của con người có nước da tai tái và đôi má hóp không còn nữa .Thay vào đó là khuôn mặt đầy đặn, đã có phần nào đó của vẻ mặt chữ điền thời Hắn còn trai trẻ. Làn da hồng hào tươi tắn và nhất là đôi mắt vốn lờ đờ như thiếu ngủ, như mệt mỏi của Hắn bỗng trở nên có thần khí . Hắn nghĩ thầm có lẽ mình trẻ lên đến mươi tuổi chứ chẳng chơi. Từ trong sâu thẳm Hắn thầm cám ơn Thị nên Hắn thốt ra lời đầy xúc động: “ Cám ơn em! Anh cám ơn em !”và ôm chầm lấy Thị bế bổng lên. Thị hơi bị bất ngờ nhưng cũng  sung sướng ngất ngây. Thị ôm vào cổ Hắn và hôn Hắn thật nồng nàn…
Thị nghĩ, chồng mình đã ít nhiều lấy lại phong độ rồi, mình phải chăm sóc hơn và phải diện cho Hắn để khi hai vợ chồng đi đâu Thị cũng được tự hào về Hắn chứ. Ai bảo chỉ có đàn ông mới “sang vì vợ” Thị cũng thấy mình sang vì chồng chứ bộ! Nghĩ sao làm vậy. Thị mua sắm quần áo, giày mũ cho Hắn toàn đồ xịn và Thị cùng Hắn đi chơi bạn bè, du ngoạn những nơi gần gặn (vì Thị say xe và Hắn thì không biết đi xe máy) nên chẳng thể đi đâu xa quá chục km. Đến đâu vợ chồng Thị cũng được khen là trẻ ra. Hạnh phúc thế! Đẹp đôi thật! Thị càng nở mũi và Hắn cũng sung sướng lâng lâng! Nhất là những buổi chiều Thị và Hắn đi bách bộ quanh hồ Mật Sơn thì càng lãng mạn tợn. Trên trời cao vi vút tiếng sáo diều. Trong quảng trường, cạnh hồ là bầy trẻ nhỏ cầm diều cánh bướm chạy, dưới hồ là cảnh trai gái thi nhau “ đạp vịt”. Đường quanh hồ là những gia đình có trẻ nhỏ đưa chúng đi chơi đạp xích lô. Tiếng cười nói ríu ran. Gió mát lồng lộng. Những ông bà già đi dạo quanh hồ, chuyện trò đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, trong nước, quốc tế. Vợ chồng Thị diện đồ thể thao xịn hòa trong đoàn người vẫn có gì  nổi bật, sáng sủa, lãng mạn và tình tứ hơn những đôi khác. Mọi người bảo thế. Và chính Thị, Thị cũng cảm thấy thế! Những bà góa thấy cảnh đó thì có vẻ thòm thèm ghen tỵ. Song họ ghét Thị hơn. Dù Thị chẳng làm gì họ. Nhưng dưới con mắt họ thì: “ Thị cứ hơn hớn vênh vênh ra vẻ ta đây, trông mà lộn ruột! Thế mới biết sống ở đời cũng khó lắm thay. Kém người ta thì người ta khinh mà hơn người ta thì người ta lại ghét. Tuy vậy, hình như người ta chỉ ghét Thị thôi. Còn Hắn, Hắn phong độ lên thì các Mệ lại nhìn Hắn với nhiều thiện cảm. Lắm bà còn khen Hắn trẻ trung phong độ như trung niên vậy. Song cũng có ả lại nửa nạc nửa mỡ mà đong đưa rằng: “Có khi lại tốt dây xấu củ chứ báu bở gì”. Có lần  thấy Hắn đi dạo một mình vì Thị bận việc chi đó, ả còn quả quyết: “nếu còn phong độ thì phải sán vào gái chứ đằng này cứ nghiêm như cột điện thế kia là có vấn đề rồi bà con ạ”. Rồi ả  nháy mắt với mọi người và đưa đẩy bằng một câu ca đầy ngụ ý: “Có đẹp mà chẳng có thơm/ Như hoa dâm bụt nên cơm cháo gì”. Vốn không quen giao tiếp kiểu đó, Hắn chỉ lẳng lặng nghe mà chẳng đối đáp gì. Tối đến Hắn kể lại chuyện đó với Thị. Thị tức lắm! Thị nghĩ họ dám coi thường chồng Thị đến thế kia ư?! Đã thế, Thị phải quảng bá hình ảnh Hắn cho bàn dân thiên hạ biết. Thị làm thơ ca ngợi bản lĩnh đàn ông, chất đàn ông và cả máu đàn ông của Hắn rồi tung lên mạng. Trò đời đã tức khí thì cứ nói quá lên. Thị cũng không ngoại lệ. Đọc thơ của Thị, người ta thấy Hắn thật là tuyệt trong mọi lĩnh vực. Các ả vào mạng ai cũng trầm trồ ca ngợi Hắn, tán dương Thị. Cố nhiên là Thị sung sướng rung rinh rồi. Khổ nỗi, các bà góa ở nơi Thị sống họ có lên mạng lên mẽo chi đâu. Cho nên cái nhìn của họ với Hắn cũng chẳng thay đổi gì. Thị thấy cần phải quảng bá tại chỗ mới được. Thế là trong các cuộc vui, Thị đọc thơ tụng ca Hắn. Ai cũng cười ồ lên vui ra phết! Không những vậy, cái loại văn vần tầm tầm têu tếu ấy lại được người ta thuộc khá nhanh và truyền tụng rộng rãi đáo để. Ban đầu Hắn có vẻ sượng sùng khi nghe Thị đọc hay ai đó nhắc lại. Nhưng vài lần sau, quen dần Hắn lại thấy hay hay và thậm chí Hắn còn nghĩ mình có những phẩm chất đàn ông như Thị đã tả thực.
Hắn bắt đầu đưa đẩy, tán tỉnh với các nàng trên mạng. Lạy giời, thơ văn gợi tình của Hắn cũng có duyên. Nó hom hóm, lẳng lơ mà vẫn tao nhã nên nhiều nàng bị bỏ bùa cũng đong đưa với Hắn ra trò. Tất cả những điều đó không qua được mắt Thị nhưng Thị vẫn làm ngơ vì cho rằng tình tang trên mạng toàn những người xa lắc xa lơ ấy thì không ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới. Tuy vậy không ít lần Thị đã điên đầu lên vì tội đang đêm, Hắn mò vào mạng chát chít với một em nào đó để Thị phải nằm lạnh lẽo một mình. Đã thế, ban ngày, nhiều lúc Hắn lại còn khoe thơ tán nàng này, ả nọ hoặc cười tủm tỉm một mình khi bất chợt tìm ra câu tán duyên duyên ngồ ngộ nữa làm Thị càng lộn ruột. Thị bắt đầu cằn nhằn với Hắn. Còn Hắn, Hắn chỉ thanh minh nhẹ nhàng: “ trêu đùa chút cho vui ấy mà”. Có lần Thị đã hét vào mặt Hắn “Vui vẻ cái nỗi gì, ông đang ngoại tình trong tâm hồn đấy ông biết không!” Thét vậy thôi chứ Thị cũng nghĩ là “còn xa ruột chán”! Đúng lúc đó, Thị bỗng dưng chột dạ: Ôi nhỡ ra Hắn lại túng tấng với mấy Mệ góa ở đây thì chết thật chứ chẳng chơi. Các Mệ ấy vốn cũng đang hơn hớn ra lại còn tù hãm lâu rồi. Nhất là có ả còn rất đong đưa lúng liếng và dạn trai lắm nữa cơ. Mình phải cảnh giác mới được. Đúng là đàn bà rất nhạy cảm. Điều Thị lo lắng đã xảy ra thật.
Số là cái ả lúng liếng và bạo mồm bạo miệng kia đã tiếp cận được Hắn rồi. Chẳng rõ tình đầu như thế nào nhưng người ta đồn ầm lên là Hắn đã phải lòng ả ta . Mấy hôm Thị về quê, ngày nào mà ả chả đến. Lúc thì xin nắm lá lốt về ngâm chân, khi lại xin rau muống về cho gà hay nắm bồng khoai về nấu ốc. Anh ả chuyện trò với nhau tình tứ lả lơi lắm. Chuyện đến tai Thị. Thị tức lắm. Tức đến nổ ruột, nổ gan ra chứ chẳng vừa. Thị về tra hỏi Hắn. Cố nhiên là Hắn chối. Hắn bảo : “làm gì có chuyện đó. Em chỉ nghe thiên hạ đồn nhảm. Chắc họ thấy chúng mình hạnh phúc, họ ghen tỵ nên phá quấy thế thôi. Anh chỉ yêu mình em. Ả này ả nọ làm sao sánh với em được. Em ghen tuông làm gì cho nó nhỏ bé con người đi.” Rồi Hắn ôm ghì Thị vào lòng và ái ân mê đắm lắm. Cái trò đàn bà, nghe vài câu nịnh đã mát ruột lại được yêu đương nồng thắm thế là lập tức mọi nghi ngờ cũng xẹp đi ngay. Tuy nhiên Thị vẫn đe Hắn:  “Anh mà lằng nhằng là chết với em đấy!” Hắn giả lả: “Thì em giết anh sao?” Thị gằn giọng: “ Em sẽ giết cả đôi” Hắn cười cười, một nụ cười đa nghĩa. Thị thấy thế. Thị bảo: “ Tốt nhất là từ nay anh cứ tránh xa ả ta ra, không có chuyện trò gì nữa” Nhưng Hắn tránh làm sao được khi mà ả cứ đong đưa lúng liếng đến chết người thế kia cơ chứ! Hắn chỉ kín đáo hơn thôi chứ có cơ hội là anh ả lại sán vào nhau. Và cơ hội ấy đã đến. Đó là lúc Thị phải đi trông cháu. Sau mấy tháng trời Thị về, thấy Hắn đã gầy xọp hẳn đi. Ban đầu Thị cứ ngỡ là do thiếu bàn tay chăm sóc của Thị nên mới vậy. Nhưng lạ lắm, cái ánh mắt nhìn của Hắn không còn đắm đuối, tự tin như trước nữa mà có gì đấy nửa như sợ sệt, ngượng ngùng, nửa như lơi lả ma quái…Thị đã sinh nghi. Đêm đến vợ chồng ân ái, Hắn có vẻ lành nghề hơn nhưng lại thiếu hẳn chất cuồng si mê đắm của ngày nào. Thị thầm nghĩ: Thế này thì có vấn đề thật rồi. Thị lục vấn. Hắn cứ tảng lờ như không. Thế là, lẽ ra chỉ hôm sau Thị lại phải lên bế cháu. Nhưng Thị quyết định ở lại dăm bữa để dò xét thực hư. Cái linh cảm của đàn bà nó nhạy lắm. Và chẳng mất nhiều thời gian, hai hôm sau Thị đã có hầu như đầy đủ thông tin về cuộc tình vụng trộm của anh ả. Thị nghiến răng ken két! Thị muốn chạy ngay đến nhà ả kia để cho một trận tơi bời. Nhưng không hiểu nguyên do gì Thị không làm thế mà Thị lại khóc lóc thảm thiết. Thị cứ ôm lấy Hắn mà khóc như cha chết! Nước mắt đàn bà quả là có một sức mạnh ghê gớm. Hắn bối rối. Hắn hoảng hốt. Hắn thương xót. Hắn cảm thấy mình tội lỗi vì đã làm khổ một người đàn bà  bao nhiêu năm cùng Hắn đầu gối má kề, cùng Hắn vượt qua nghèo khó khốn cùng đến bây giờ tuy chẳng giàu có gì nhưng cũng có bát ăn bát để, có cuộc sống thư thái thanh nhàn và nhất là có một gia đình với đầy đủ con trai con gái, cháu nội cháu ngoại. Một người đàn bà đã từng yêu Hắn biết bao nhiêu, đã coi Hắn quan trọng như thế nào . Thế mà Hắn đã phản bội, đã làm cho Thị phải ôm Hắn mà khóc khổ sở tội nghiệp thế này! Hắn thấy mình thật bỉ ổi. Chỉ vì ham hố chút của lạ mà có cơ làm tan nát một mối tình, một gia đình mà Hắn đã bao năm vun đắp. Từng giọt nước mắt, từng tiếng nấc nghẹn của Thị cứ cứa vào hồn Hắn đau buốt. Hắn ôm chặt Thị vào lòng. Không nói được điều gì. Hắn cũng khóc! Mãi sau, Hắn mới nói trong nước mắt: “ Anh…Anh có tội với em! Anh biết tội rồi! Em…em  hãy vì gia đình, vì tình yêu của chúng mình mà tha cho anh một lần đi em?!”
 Thị vẫn chưa thôi khóc, tuy nhiên tiếng khóc nhỏ dần và tiếng nức nở cũng thưa hơn, nhẹ hơn. Thị không vùng vằng rẫy ra khỏi vòng tay của Hắn. Song cũng không nép hẳn vào Hắn đầy tin cậy như mọi khi. Còn Hắn, Hắn vẫn ôm Thị, cái ôm nhẹ nhàng và nâng niu như yêu thương, như hối lỗi với những cái vỗ về nhè nhẹ và vẻ mặt rất đau khổ, rất thương cảm và rất ăn năn. Chẳng biết họ sẽ ngồi như thế bao lâu và trong đầu mỗi người diễn ra những suy nghĩ như thế nào. Chỉ biết rằng sau đó cả hai cùng thôi khóc. Có lẽ, nước mắt đã gột rửa tâm hồn họ. Cho nên nỗi ghen tuông, sự đớn đau phẫn uất vì bị chồng phản bội trong Thị đã vơi đi rất nhiều. Tuy chưa thể vui vẻ nồng nàn với Hắn ngay được nhưng Thị cũng đủ tỉnh táo để thấy rằng làm to chuyện cũng chẳng hay ho gì, xấu chàng hổ ai. Có khi cả giận mất khôn lại phá hỏng một gia đình thật chứ chẳng chơi. Thị điện lên cho các con.  Nhắc chúng cố gắng tự thu xếp cuộc sống riêng để bố mẹ có điều kiện chăm sóc nhau. Bố mẹ cần bên nhau khi tuổi xế chiều này. Các con Thị vốn hiếu nghĩa, lại hiểu rằng bố mẹ rất yêu nhau, không thể sống xa nhau nên đã nhanh chóng thuê người giúp việc để tự ổn định cuộc sống. Không những thế chúng còn điện về động viên rằng: “Bố mẹ cứ chăm sóc nhau cho tốt là đã giúp chúng con nhiều rồi”
Thế là mỗi buổi chiều, quanh hồ Mật Sơn, vợ chồng Thị lại bên nhau dạo mát. Sau sóng gió ấy hình như họ gắn bó với nhau hơn, chăm sóc nhau hơn và mỗi lời nói giữa họ hình như cũng nồng nàn tha thiết hơn thì phải. Và cũng từ đó chẳng hiểu tại sao cái ả bạo mồm bạo miệng kia cũng không còn lả lơi cợt nhả cùng Hắn nữa. 
Tôi ghi lại chuyện này theo lời kể của Thị với tôi vào một chiều mưa vợ chồng Thị không đi dạo được. Sau khi kể xong Thị cứ lẩm bẩm rằng: “ Đúng là chẳng cái dại nào bằng cái dại quảng bá chồng”. Tôi đế thêm: “ Phải nói là chẳng cái dại nào bằng cái dại để một đấng chồng phong độ thế phải sống một mình chứ. Nếu cậu không đi vắng dài ngày thì làm gì đến nỗi?” Thị gật gù vẻ tán đồng. Tuy nhiên sau đó Thị lại nói: “Này tao chỉ kể chuyện này cho mỗi mình mày nghe thôi đấy nhé. Nghe xong nuốt xuống bụng chứ đừng có kể với ai đấy!” Giữ lời hứa với Thị, tôi không hề kể cho ai nghe đã bấy lâu nay. Giờ chuyện đã qua lâu rồi, tôi chỉ dám kể với bạn bè blog thôi. Mong mọi người đọc được chớ mang về phố tôi mà kể kẻo Thị lại trách tôi thì khốn!
 
                                   27-8-2015          
                                   Song Thu