Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

       Năm mới 2016 đã đến, TRIANCUOCDOI kính gửi đến các thày cô giáo, các anh chị em Xóm Tri Ân lời chúc sức khỏe và hạnh phúc. Chúc mọi thành viên Xóm Tri Ân một năm mới an lành và nhiều niềm vui mới.
       Trân trọng chúc mừng.

Háo danh


Chuyện xẩy ra ở phòng tiếp dân của cơ quan xuất nhập cảnh.
-Anh tên gì ?
-Trần Vang Lừng
-Trình độ văn hóa ?
-Thi trượt đại học.
-Anh xin đến nước đó có việc gì ?
-Tôi đi học lấy bằng tiến sĩ.
-Anh ở đó bao lâu ?
-Sáu tháng.
-Trời ơi, dân ở nước đó người ta ít nhất phải mất 8 năm học miệt mài mới hy vọng giành được tấm bằng tiến sĩ, anh sang có 6 tháng mà đã dịnh lấy bằng tiến sĩ sao ? Có hoang tưởng không ?
-Không đâu. Ở nước đó cũng có dăm bẩy loại trường đại học. Đúng là có trường đào tạo tiến sĩ phải mất 8 năm, nhưng cũng có trường chỉ 6 tháng, miễn là nộp tiền học phí đầy đủ. Mà tiền thì bố mẹ tôi nhiều như quân Nguyên, khỏi lo!
- Thế tại sao đi học mà anh lại xin mang theo con bò này. À phải rồi, đây là con bò cái. Anh thích uống sữa của nó nên mang đi cùng chứ gì ?
-Không phải.
-Hay là anh có thói quen ăn thịt bò chính hiệu Việt Nam chứ không như một số đại gia ở Hà Nội chỉ nghiền thịt bò Úc, dù một bát phở tái 700 ngàn đồng vẫn ăn. Anh sang đó thịt con bò này cất trong hầm lạnh, đủ ăn dần trong 6 tháng. Đúng không ?
-Cũng không phải.
-Thế thì chịu. Chúng tôi không thể nào đoán ra được. Anh phải kê khai thành khẩn lý do tại sao xin mang theo con bò này thì chúng tôi mới có căn cứ xem xét cho phép nó xuất cảnh cùng anh được.
-Tôi mang theo vì nó ở trang trại của bố mẹ tôi, lại là con bò tôi yêu quý nhất, đánh bạn với nó từ khi mới ra đời, tôi còn học lớp 7, đến nay đã 5 năm.
Ngắt lời :
-Đấy chưa phải là lý do chính đáng đủ để chúng tôi cho phép nó xuất cảnh.
-Tôi chưa nói hết, các anh đừng có ngắt lời tôi. Chả là trước khi lên đường xuất dương, tôi vỗ đầu con bò tạm biệt. Nó hỏi tôi đi đâu. Tôi bảo ra nước ngoài lấy bằng tiến sĩ. Nó lại hỏi đi bao lâu. Tôi bảo chỉ 6 tháng. Nó bảo : Nhanh thế a ! Dễ thế a ! Thế thì cho nó đi cùng để nó cũng lấy bằng tiến sĩ mang về cho đất nước. Tôi bảo ý kiến của mày hay đấy. Bố tôi cũng bảo : Ý kiến của con bò này hay đấy. Còn mẹ tôi bảo : Con bò này cho sữa thì khó, đi kéo xe, cày bừa thì khó chứ lấy bằng tiến sĩ thì khó quái gì ! Nhà mình có nhiều tiền, nhiều vàng, nhiều đô la nhưng còn thiếu cái danh. Cứ cho cả con trai và con bò nhà mình đi, chỉ 6 tháng sau gia đình ta có những 2 tiến sĩ là tiến sĩ con và tiến sĩ bò, đảm bảo là danh sẽ nổi như cồn ở cái tỉnh nho nhỏ này cho mà xem.
 
                                                              Nguyễn Đoàn

Câu đối tặng TRI ÂN năm 2016


Tri là biết, biết gì nhỉ ? Biết nợ. Biết đòi. Biết nói.
Ân là ơn, ơn ai nào ? Ơn Trời. Ơn Đất. Ơn Dân.
31/12/2015
Đỗ Đình Tuân

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

 
Năm mới mừng xuân chúc mọi nhà
An khang thịnh vượng rộn lời ca
Tri ân mãi mãi cùng non nước
Nhịp bước trường tồn thắm sắc hoa

                                                 VN

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

RƯỢU TRONG THƠ ĐƯỜNG 77


不見
    杜甫
不見李生久
佯狂真我哀
世人皆欲殺
吾意獨憐才
敏捷詩千首
飄零酒一杯
匡山讀書處
頭白好歸來
Bất kiến

         Đỗ Phủ

Bất kiến Lý sinh cửu
Dương cuồng chân ngã ai
Thế nhân giai dục sát
Ngô ý độc liên tài
Mẫn tiệp thi thiên thủ
Phiêu linh tửu nhất bôi
Khuông Sơn độc thư xứ
Đầu bạch hảo quy lai.

Dịch nghĩa:
Lâu chẳng gặp

Đã lâu chẳng gặp anh lý 1
Anh phải giả điên thật đáng thương
Người đời ai cũng muốn giết anh
Riêng ta thật thương tài
Đầu óc nhạy bén viết nghìn bài thơ
Cuộc sống lênh đênh vui cùng chén rượu
Nơi đọc sách ở Khuông Sơn còn đó
Đầu bạc anh về đi thôi.

Dịch thơ:

Không gặp Lý 1 sinh cửu
Vờ điên thật buồn thay
Người đời đều muốn giết
Riêng ta lại thương tài
Nhạy bén thơ nghìn bài
Bồng bềnh rượu một chén
Khuông Sơn còn thư quán
Bạc đầu về thôi anh.
              Đỗ Đình Tuân
  1. Lý sinh cửu: tức Lý Bạch. Bài thơ này làm năm Thượng Nguyên 2 (761), khi Đỗ Phủ ở đất Thục, là bài thơ cuối cùng Đỗ Phủ viết về Lý Bạch. Lý Bạch và Đỗ Phủ gặp nhau lần cuối năm 745 ở Sơn Đông. Từ đó về sau không gặp lại nhau nữa.
21/11/2015
Đỗ Đình Tuân

Truyện vui Nguyễn Đoàn

 

Lời bạch:
Nguyễn Đoàn là bạn học cũ thời còn học ở Trường cấp 3 Hồng Quang, Hải Dương. Nguyễn Đoàn tôt Nghiệp khóa 7, Khoa ngữ văn Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội. Ra trường Nguyễn Đoàn công tác ở báo Bưu Điện Việt Nam, từ phóng viên rồi lên đến chức Tổng Biên tập. Hiện nay đã về hưu nhưng vẫn tham gia làm báo Dân trí điện tử. Nguyễn Đoàn đã chọn cho mình một lối viết riêng là chuyên viết truyện vui và cũng tạo ra một tiếng cười riêng rất Nguyễn Đoàn.
Gần đây Nguyễn Đoàn có tặng Đỗ Đình Tuân một tác phẩm mới xuất bản Chuyện nghe lỏm từ lũ chuột nhắt. Đỗ Đình Tuân xin trân trọng giới thiệu dần trên Blog cá nhân tác phẩm này để bầu bạn cùng thưởng lãm. Có thể thích hay chưa thích. Nhưng có ích thì chắn chắn.
                                                                              Đỗ Đình Tuân
                               Nụ cười Nguyễn Đoàn
                               (Thay cho lời giới thiệu)

Nguyễn Đoàn rất không ngoan khi chọn cho mình một lối viết hợp sở trường. Vốn là dân làm báo, viết báo, ông rất có nhiều vốn sống, nhất là mảng vốn sống về những vấn đề gây nhức nhối của xã hội. Mỗi vấn đề đó giống như cái dằm, khi cắm vào da thịt không đủ làm chết người nhưng có thể khiến người ta phát khùng. Làm những việc mất kiểm soát. Đó là thói quen nói dối, làm giả ăn thật, phóng đại thành tích, sĩ diện hão, hám danh, hám tình, trưởng giả học làm sang, mẹ hát con khen hay, nịnh bợ để thăng quan tiến chức, nói một đằng làm một nẻo, khẩu phật tâm xà, đạo đức giả…và còn nhiều thứ bất hảo khác mà bạn đọc có thể thấy hầu hết chúng bị triệu tập bắt phải trình diện trong cuốn sách này. Những thói tật ấy vừa có mầu sắc ba lăng nhăng, nhí nha nhí nhố kiểu hài kịch nhân sinh vô thưởng vô phạt nhưng không vô hại (ít nhất thì cũng làm khó chịu người khác, hạ thấp văn hóa ứng xử). Vừa ẩn chứa trong đó sự thiểu năng về mặt trí tuệ, nhân cách và đạo đức. Nó chính là môi trường để “cái xẩy nẩy cái ung”, sản sinh ra các loại tội phạm.
Bạn đọc nào không quay lưng với cuộc sống, đều dể dàng nhận ra những thứ đó.
Nhưng Nguyễn Đoàn không chỉ nhận ra, nhận rõ bản chất của từng laoị thói tật, mà ông còn bắt nó dần lộ diện, múa may quay cuồng theo cách riêng của ông: nhẹ nhàng nhưng thâm thúy. Đọc ông không chỉ là đọc những câu chuyện có nội dung hài hước mà còn đọc những vấn đề xã hội. Mỗi vấn đề phản ánh một khía cạnh của đời sống, nhưng chính nó cũng đang góp phần vẽ lên chân dung cuộc sống ở phần nhảm nhí, lố lăng, kệch cỡm, đáng thương và tất nhiên có cả đáng kinh tởm. Chỉ có điều Nguyễn Đoàn không trực diện chỉ mặt, day trán bằng những thóa mạ, mắng mỏ, mà ông để cái xấu, cái đáng cười tự phơi bày, tự trần mình ra dưới đèn sân khấu. Ngòi bút láu cá của ông ít khi bị lộ, vì thế luôn khiến cái xấu mất cảnh giác cứ tự dốc gan ruột một cách đắc chí, cho tới khi phát hiện ra thứ vú khí đáng sợ của ông thì mọi chuyện đã xong xuôi, không còn cơ hội để phản đòn.
Nối gót nhiều bâc cao nhân, ông tiếp tục khẳng định, kẻ thù của mọi thứ xấu xí, nhếch nhác là tiếng cười, kể cả cười thầm.
Nhưng Nguyễn Đoàn không chọn cách gây cười tức thì. Ông biết hiệu quả của thứ mà ông sẽ tạo ra, một cách hết sức tự tin. Vì thế mà ông không vội. Rất ít chuyện của ông làm người ta cười phá lên, hả hê cho bõ và thông thường sau đó cũng dễ cho qua. Ông khiến người ta tò mò theo dõi, luôn đưa ra những phán đoán và thường là phán đoán nhầm, để rồi khi vỡ lẽ thì cười một mình, cười mỉm, cười chua chát, cười cay đắng, cười nhưng không vui mà buồn đau, căm ghét, và nhất định phải suy ngẫm tiếp cùng với tác giả.
Tôi tạm gọi là nụ cười Nguyễn Đoàn.
Chúc ông can đảm tiếp tục dấn bước.
                                           
                                                        Hà nội 27/7/2015
                                                           Tạ Duy Anh
29/12/2015
Đỗ Đình Tuân  

Bài thơ tặng đọc qua điện thoại


Bạn gửi tặng ta "Mùa quả muộn"
Ngọt thơm hương trái buổi giao thời
Mừng bạn tuổi cao hồn vẫn trẻ
Vợ chồng nồng nã bỡn đời chơi.
                          Nguyễn Nghĩa Trọng
                   (PGS, Tiến sĩ Khoa học, Nhà giáo ưu tú
                Bạn cùng lớp Văn 3C ĐHSP khóa 1962-1965)
29/12/2015
Đỗ Đình Tuân

THÁC BẢN GIỐC



 
  Mây bay trắng nõn thác biên cương
Bản Giốc mùa xuân đẹp lạ thường
Bạn đến thăm quan vui nắng tỏa
Mình về lặng ngắm nước dòng vương
Rừng xanh núi dựng cao vài trượng
Sóng bọt tung lên trắng bốn phương
Ngẫm mấy ngàn năm còn trấn giữ
Non sông giới tuyến vẫn kiên cường.

                                                                                                    VN

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

RƯỢU TRONG THƠ ĐƯỜNG 76


飲中八仙歌
       杜甫
知章騎馬似乘船
眼花落井水底眠
汝陽三水朝天
道逢曲車口流涎
恨不移封向酒泉
左相日興廢萬錢
飲如長鯨吸百川
銜杯樂樂稱避賢
宗之瀟洒美少年
舉觴白眼望青天
皎如玉臨風前
長齋繡拂前
酒中往往愛桃禪
李白斗酒詩百篇
長安市上酒家眠
天子呼來不上船
自稱臣是酒中仙
張旭三杯草聖傳
脫帽露頂王公前
揮毫落紙如雲煙
焦遂五斗方卓然
高談雄辯惊四筵
Ẩm trung bát tiên ca

                  Đỗ Phủ

Tri Chương kỵ mã tự thừa thuyền
Nhãn hoa lạ tỉnh thủy để mien
Nhữ Dương tam đầu thủy triều thiên
Đạo phùng khúc xa khẩu lưu diên
Hận bất di phong hướng Tửu Tuyền
Tả tướng nhật hứng phế vạn tiền
Ẩm như trường kình hấp bách xuyên
Hàm bôi lạc lạc xưng tỵ hiền
Tông Chi Tiêu sái mỹ thiếu niên
Cử thương bạch nhãn vọng thanh thiên
Kiểu như ngọc thụ lâm phong tiền
Tô Tấn trường trai tú tú phất tiền
Tửu trung vãng vãng ái đào thiền
Lý Bạch đấu tửu thi bách thiên
Trường an thị thượng tửu gia mien
Thiên tử hô lai bất thướng thuyền
Tự xưng thần thị tửu trung tiên
Trương Húc tam bôi thảo thánh truyền
Thoát mạo lộ đỉnh vương công tiền
Huy hào lạc chỉ như vân yên
Tiêu Toại ngũ đấu phương trác nhiên
Cao đàm hùng biện kinh tứ diên.

Dịch nghĩa:
Bài ca tám vị tiên trong rượu

Tri Chương 1 cưỡi ngựa tựa đi thuyền
Mắt hoa , rơi xuống giếng, nằm ngủ dưới đáy nước
Nhữ Dương 2 uống ba đấu rượu mới hướng lên trời
Trên đường gặp xe chở rượu miệng chảy dãi
Giận không thể chuyển đất được phong đến Suối Rượu 3
Tả thừa tướng 4 một ngày hứng lên tiêu hết vạn tiền
Uống rượu như cá voi hút nước trăm sông
Ngậm chén rượu khoái chí xưng là lẩn tránh người hiền 5
Tông Chi 6 tiêu sái tuổi thiếu niên đẹp
Nâng chén mắt trắng dã nhìn trời xanh
Rạng ngời như cây ngọc trước gió
Tô Tấn 7 ăn chay dài mặc áo thêu trước Phật
Khi say thường thích lẩn vào cửa thiền
Lý Bạch  uống một đấu rượu làm trăm bài thơ
Say nằm ngủ ngay tại quán rượu trên phố Trường An
Thiên tử gọi cung chẳng thèm lên thuyền
Tự xưng thần là tiên trong làng rượu
Trương Húc 8 uống ba chén chữ thảo thánh để đời
Bỏ mũ để đầu trần trước vương công
Vung bút xuống giấy như khói mây
Tiêu Toại 9  uống năm đấu rượu mới nổi bật
Cao giọng hùng biện làm kinh ngạc bốn bên cử tọa.

Dịch thơ:

Tri Chương cưỡi ngựa như đi thuyền
Say rơi xuống giếng ngủ liền đáy sâu
Nhữ Dương húp ba đấu mới ngẩng đầu
Gặp xe chở rượu miệng sàu bọt ra
Tả tướng ngày hứng la đà
Vạn tiền mua uống như là trâu voi
Tông Chi tiêu sái tuổi thiếu thời
Giương mắt trắng dã nhìn trời cao xanh
Rạng như cây ngọc trước gió lành
Tô Tấn trai giới trước Phật đình mặc áo thêu rua
Khi say thích ẩn trong chùa
Lý Bạch uống một đấu viết thơ trăm bài
Say lăn ra quán ngủ ngay
Vua cho vời lại chẳng hay lên thuyền
Tự xưng trong rượu là tiên
Trương húc uống ba chén viết chữ thảo còn truyền đời sau
Đội sương bỏ mũ trơ đầu
Bút vung xuống giấy nổi mầu khói mây
Tiêu Toại uống năm đấu thì nổi bật ngay
Cao đàm hùng biện làm say lòng người.
                                Đỗ Đình Tuân
  1. Tri Chương: tức Hạ Tri Chương
  2. Nhữ Dương: tức Lý Tiến, thuộc tôn thất nhà Đường, con Lý Hiến (không rõ năm sinh năm mất). Thời Huyền Tông được phong Như Dương vương, từng làm chức thái bốc khanh. Tính thích uống rượu và nấu rượu. Tự xưng là Nhương (nấu rượu) vương kiêm khúc bộ thượng thư”
  3. Tửu Tuyền: tên một quận thời Hán, ở phía đông bắc huyện Tửu Tuyền tỉnh Cam Túc ngày nay.
  4. Tả thừa tướng: tức Lý Thích Chi, thuộc tôn thất nhà Đường, cháu của Hằng Sơn Mẫn vương. Làm quan qua chức Thông Châu thứ sử, hình bộ thượng thư. Năm Thiên Bảo 1 (742) làm tả thừa tướng “thích khách khứa, uống rượu trên một đấu không rối trí” (Tân Đường thư, Lý Thích Chi truyện)
  5. Xưng là lẩn tránh người hiền: tức là kiêng rượu. Sách Tửu điên của Hạ Thụ Phương ghi: “Thích Chi làm chức quan thái tử thiếu bảo, bị Lý Lâm Phủ dèm pha mất chức, uống rượu vui với bạn cũ, làm thơ rằng “Tỵ hiền sơ bãi tướng, Lạc thánh thả hàm bôi” (Tránh hiền nhân vừa mới bị bãi tướng, vui vói thánh nhân ta hãy cứ ngậm chén). Câu này có ý hài hước: hiền nhân và thánh nhân đều là tiếng lóng chỉ rượu, hiền nhân là rượu đục, thánh nhân là rượu trong.
  6. Thôi Tông Chi, nhà thơ đời Đường, làm quan đến chức tả ty lang trung thị ngự sử. Tính thích uống rượu
  7. Tô Tấn, người Lan Điền thời Đường. Con Tô Hướng. Thời Huyền Tông làm Lại bộ thị lang. Tính phóng đãng, thích rượu mà lại thích bàn về Thiền.
  1. Trương Húc: nhà thư pháp nổi tiếng đời Đường. Tự Bá Cao, không rõ năm sinh năm mất. Người đất Ngô nay là vùng phụ cận Tô Châu, Giang Tô. Giỏi về chữ thảo
  2. Tiêu Toại: người thời Đường Huyền Tông. Không rõ năm sinh năm mất.

20/11/2015
Đỗ Đình Tuân

Thơ tặng Tuân Thu

                 

Tặng em cho cả quyển thơ
Em hồi âm lại có tờ này thôi
Xem ra em lãi quá rồi
Thơ hay ngồi đọc cười chơi một mình
Hợp duyên Nguyễn Vũ…Đỗ Đình…
Song Thu thấm thấu luận bình chàng Tuân
Văn khoa một cặp cử nhân
Lựa vần nàng gửi tình xuân tặng chàng.
                                      Trần Thị Yên

                      
29/12/2015
Đỗ Đình Tuân

ƯỚC XUÂN

 
Muôn vạn loài hoa thắm sắc xuân
Véo von chim hót giọng trong ngần
Trên đồi lộng gió rừng hoa nở
Thơm ngát mùi hương tựa dạ ngân

Sắc mới trong lành cây biếc xanh
Trong hồ sinh thái gió nghiêng cành
Xuân mơ em gánh nhiều hương lộc
Trĩu mộng thông reo ngọn gió lành 


Trong phút giao thừa, ai đón đợi
Niềm vui bất tận vạn cao thanh
Mắt ai hạt nhãn cười trong trẻo
Em ạ mình yêu xuân sẽ thành.

                            VN

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

RƯỢU TRONG THƠ ĐƯỜNG 75


客至
     杜甫
舍南舍北皆春
但見群鷗日日來
不曾緣客掃
蓬門今始君開
盤餐市遠無兼味
樽酒家貧只舊
肯與鄰翁相對飲
隔籬呼取盡餘杯
Khách chí

              Đỗ Phủ

Xá nam xá bắc giai xuân thủy
Đãn kiến quần âu nhật nhật lai
Hoa kính bất tằng duyên khách tảo
Bồng môn kim thủy vị quân khai
Bàn xan thị viễn vô kiêm vị
Tôn tửu gia bần chỉ cựu phôi
Khẳng dữ lân ông tương đối ẩm
Cách ly hô thủ tận dư bôi.

Dịch nghĩa:
Khách đến chơi nhà

Phía nam phía bắc nhà mênh mang nước mùa xuân
Chỉ thấy từng đàn chim sâm cầm ngày ngày bay tới
Đường đầy hoa rụngchưa từng vì có khách đến chơi mà phải quét
Cửa sài hôm nay mới lần đầu mở ra đón bác
Trên bàn ăn vì chợ xa nên chẳng có nhiều món
Nhà nghèo chỉ có chén rượu lâu năm chưa lọc
Nếu bác muốn ngồi uống  với ông hàng xóm
Thì tôi sẽ gọi qua hàng rào mời sang để ta cùng cạn chén.

Dịch thơ:

Quanh nhà đều nước mùa xuân
Ngày ngày chỉ thấy sâm cầm đến bơi
Đường hoa chưa đón khách mời
Cửa sài mở đón bác người đầu tiên
Chợ xa món nhắm cũng khem
Nhà nghèo chỉ có rượu men lâu ngày
Nếu như bác muốn vui vầy
Gọi ông hàng xóm sang đây uống cùng.
 
                                Đỗ Đình Tuân
19/11/2015
Đỗ Đình Tuân