Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2023

SỐNG ẢO






      Kể cả ngoài cuộc đời và trên không gian mạng, nhiều người thường phàn nàn: Lớp trẻ bây giờ sống ảo quá. Thị muốn nói thêm rằng, ngày nay lớp già còn sống ảo hơn. Có lẽ mọi vấn đề đều có hai mặt: tích cực và tiêu cực. Sống ảo cũng thế. Tuy nhiên ở bài viết này Thị không muốn bàn sâu về những điều đó mà chỉ muốn kể lại cụ thể về cách sống ảo của cánh già các Thị thôi
       Nhớ lại dịp kỉ niệm 30 năm ngày “sống chung với lũ”, vợ chồng Thị đi chụp hình. Thú thực là thuở mới sống chung làm gì có ảnh cưới nên Thị hậm hực lắm. Lại thấy nhiều người kỉ niệm ngày cưới thường chụp hình, Thị năn nỉ mãi Chàng mới bằng lòng đi . Thế rồi khi vào tiệm ảnh để chụp mới thấy quả là phức tạp thật. Nào thử váy áo, rồi làm đầu giả và trang điểm mất bao nhiêu là thời gian, mệt hết cả người. Đã thế, khi soi gương, thấy mình lòe xòe loẹt xoẹt trong chiếc váy cô dâu trắng toát, dài bết bát mà cẳng tay Thị thì cứ khô khang khảng, đen xì xì nên ngượng lắm. Nhưng trót “đâm lao” rồi, đành phải “theo lao” thôi! Ngó sang phía Chàng, Thị thấy Chàng súng sính trong bộ comle đen oách ra phết, dù đầu bạc và má hóp. Thị chợt nghĩ : kiểu này thì mình cứ lấy ảnh về là giấu biến đi thôi chứ chẳng dám bày ra. Mặc cho chú thợ ảnh đoan chắc rằng, bác yên tâm, ảnh sẽ rất đẹp đấy ạ, Thị cũng chẳng dám tin. Mấy hôm sau ra nhận ảnh, Thị cứ mắt tròn mắt dẹt, bụng hỏi dạ; vợ chồng mình đây ư? Ối, không thể tin nổi! Sau phút giây ngỡ ngàng ấy, Thị thấy lòng lâng lâng một niềm vui khó tả. Mang ảnh về nhà, Thị nảy ngay ra mấy câu thơ con cóc:

Qua tay thợ ảnh thật là kinh
Ngắm mãi mà chưa nhận rõ mình
Đen nhẻm bỗng thành da trắng trẻo
Lùn tè lại hóa dáng thanh thanh
Răng long má hóp nên bầu bĩnh
Tóc bạc thân còm vẫn xỉnh xinh
Dẫu biết rằng mình không đẹp thế
Nhưng trong lòng Thị cứ rung rinh

      Đó là câu chuyện cách đây hơn chục năm về trước rồi. Bây giờ chuyện đó đã “xưa như trái đất”! Ngày nay, Cần chi thợ ảnh, chỉ cần một chiếc điện thoại thông minh thôi, lên hình ai cũng lung linh hết. Nhất là điện thoại thông minh đời mới thì càng thôi rồi. Dù U bảy, tám mươi, lên hình da ai cũng trắng hồng, mịn màng hơn cả da em bé; chân ngắn tũn cũng thành dài miên man; hàm răng lôm nhôm cũng thành trắng tinh mới khiếp chứ. Chính vì thế mà cánh già thuộc phái đẹp hồi này chăm chụp ảnh ghê gớm.Vào bất cứ trang facebook nào cũng thấy bao la là ảnh. Thị và các bạn Thị cũng không ngoại lệ. Nhất là các bạn Thị trong K23 (1973-1977) Khoa Ngữ Văn Đại học sư phạm Hà Nội I thì càng hăng hái ghi hình hơn. Bọn Thị thường tự nhận mình là những kẻ “ngáo ảnh”. Có dịp gặp nhau, dù ở bất cứ đâu, thấy cảnh đẹp, hoa đẹp, thậm chí nhà đẹp hoặc cái gì là lạ chút, bọn Thị cũng ghé vào làm vài kiểu mới yên. Ảnh nhiều và váy áo thì xúng xính, rực rỡ đủ sắc màu. Lúc trắng tinh thanh khiết, khi đỏ rực một khoảng trời, lúc lại trăm hồng nghìn tía đua tươi cứ gọi là hoa hết cả mắt lên ấy chứ. Nhớ lại lần các bạn đến thăm gia đình Thị, vừa xuống ô tô, thấy dàn hoa bên đường liền quẳng hết túi xuống thi nhau chụp ảnh rồi mới đi tiếp vào nhà Thị. Gần đây, bạn Xuân Hiên, một doanh nhân có tài và có tâm trong khóa thường mời cả khóa du lịch những danh lam thắng cảnh thì phong trào chụp ảnh của bọn Thị càng sôi động hơn. Mỗi chuyến đi dù lên rừng, xuống biển, thậm chí là chỉ ở nhà hàng hay khách sạn thì các điện thoại đời mới cứ chớp hình lia lịa đến nóng máy, hết pin chứ chẳng đùa. Khóa Thị lại còn có nàng Quỳnh Liên, một nhiếp ảnh gia tầm cỡ quốc tế luôn khoác theo máy ảnh telephol loại xịn, do Xuân Hiên tặng. Nàng này hết lòng vì nghệ thuật nên ở đâu cũng lia máy chụp trời, mây, sông nước, núi non và mọi hoạt động của khóa trong các cuộc vi vu. Tuy nhiên Nàng kĩ tính lắm cứ phải sắp xếp đội hình cân đối rồi ngắm nghía khá lâu cho ảnh thật chỉnh mới nháy máy. Cố nhiên là những tấm hình chụp tập thể, mới dám nhờ Nàng. Còn chụp cá nhân hay tốp nhỏ thì cứ tự phát mà nháy điện thoại thôi. Vài trăm ảnh được ra lò là chuyện thường trong mỗi chuyến vi vu.
      Có người đưa lên facebook vài chục ảnh, có người chỉ chọn vài ảnh xuất sắc đưa lên. Còn lưu lại trong trang riêng để ngắm dần mà rung rinh sung sướng mà yêu quý, gần gũi bạn bè hơn và thêm trân trọng những chuyến đi, những kỉ niệm của cuộc đời. Để rồi có dịp, lại í ới hẹn nhau vi vu. Lại ảnh, lại ngắm, lại khen nhau xinh đẹp và thêm vui khỏe khi tuổi đời đã cuối thu, đầu đông rồi. Nếu chỉ sống ảo như thế thì cũng vui thú và hữu ích ra trò chớ bộ.

Sao Đỏ: 27-12-2023
Song Th

NOEL ĐÓN CHÀO



Noel đợi nhé cùng em
Thăm miền xứ đạo êm đềm tiếng ca
Bên dòng nước chảy đậm đà
Ngàn thông tỏa bóng thiết tha nghĩa tình
Thánh đường ran tiếng cầu kinh
Giê Su đức chúa thêm hình kính yêu
A men gợi tiếng bao điều
An lành trợ giúp càng siêu tâm hồn
Chuông đồng vọng khắp vùng muôn
Mang vào kính chúa, rửa buồn nỗi đau
Đẹp sao cảnh sắc tươi màu
Hầm thiêng cõi đá cho nhau thế thời
Đèn treo rực rỡ trăm nơi
Con chiên vững khối đang ngời bước theo
Xóa tan cuộc sống khổ nghèo
Vươn mình đứng dậy trong veo kết đoàn
Nô en tết của vẻ vang
Mơ cùng đất nước rồng vàng giáng sinh.


Văn Nhã
22/12/2023


 
RÉT ĐÂM


Bầu trời chuyển tiết tháng mười hai
Rét đậm ngày đêm vất vả hoài
Nhiệt thấp nhiều ông lần áo mặc
Lạnh rồi lắm chị khoác quàng vai
Đài tin đợt gió còn thêm nữa
Trên bảo rông mưa vẫn quá dài
Trẻ nhỏ thân già nên thận trọng
Lo phòng mỗi buổi chớ nào sai.


Văn Nhã 
18/12/2023

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2023

NẮNG HANH ƠI...



Em ở phương nào có nhớ nắng hanh không?
Ôi cái nắng vàng tươi mà vẫn se se lạnh
Cái nắng giục quả dẻ tách ra
Cho hạt nâu nhẹ nhàng rơi xuống
Em nhặt về rang
Thơm ngon đến bao giờ
Cái nắng gọi cây cải đơm ngồng
Trổ hoa vàng ươm khắp bến sông
Đẩy trời xanh lên cao đến vô cùng
Để mẹ ta phơi áo ấm
Má em hồng như thoa phấn
Mắt trong veo in sắc biếc mây trời
Nụ cười lấp lánh dưới làn môi
Và giọng nói ngọt ngào như suối hát
Cái nắng giục lứa đôi xây lâu đài hạnh phúc
Nồng nàn tha thiết cả trời xanh
Bao năm qua rồi
Nắng hanh còn vàng mãi trong tôi
Một trời mến thương
Một miền xao xuyến
Trong lành thơm ngát long lanh

Song Thu

HOA SÚNG THÁP MƯỜI



Nhớ Đồng Tháp ngày xưa
Giữa nắng mưa bất chợt
Tôi với em đùa vớt
Bông hoa súng đỏ màu

Tôi chèo mải đằng sau
Em giữ đầu thắng tiến
Nhịp sóng trào như biển
Hương dâng hiến mùi thơm

Cánh cò bay chờn vờn
Tràm lá mơn man thổi
Lảng vảng gọi người ơi
Chứa chan tình đồng đội

Trong dạt dào vị mới
Nghĩa bừng tỏa muôn nơi
Tay cầm tay mến đợi
Má đỏ tựa sắc trời

Cá chao mình lội bơi
Chim hót lời bản nhạc
Sao hồn ta cứ hát
Nước Việt quá tuyệt vời

Vạn ngàn hoa súng đỏ
Thắp lửa sáng bừng soi
Để mái chèo đi tới
Thêm nguy nga rạng ngời

16 -7 -23
 Văn Nhã


ANH GIẢI PHÓNG





Ngày quân đội rất vẻ vang
Ghé thăm bạn hữu trong làng trước nay
U tám mươi dáng cao gầy
Tác phong còn đậm những ngày lửa binh
Đã từng vượt dãy Trường Sơn
Qua Lào thác dữ, Mê Kông sóng gầm
Một thời trai trẻ thanh xuân
Anh đi vạn dặm mọi miền gần xa 
Tung Treng, Cần Ché, Vĩnh Hòa
Tây Ninh, Xiêm Diệp xông pha bao lần  
Xa Tưng giữa chợ dừng chân
Với nhiều kỷ niện lòng dân ấm tình...
Buôn Mê Thuật nặng ân tình
Sê Rê Pốc đẹp dáng hình Cao Nguyên 
Bây giờ đất nước bình yên
Tuổi cao càng nhớ mọi miền đã qua
Nhớ anh Giải phóng quân xưa
Cuộc đời chiến sĩ giấc mơ khải hoàn...

14 - 12 - 2023
Văn Nhã

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2023

CHIỀU HỒ ĐỒNG MÔ





Chiều nghiêng trở lại hồ Đồng Mô
Nước biếc, non xanh khéo hẹn hò
Suối quấn vòm trời hình lấp loáng
Rừng quanh rặng núi bóng lô nhô
Kênh dâng nước mát về nương lúa
Thuyền chở khách tình đỗ bến mơ
Mải miết tìm người ngày dựng đập
Hoàng hôn khuất bóng tự bao giờ.


Chương Mỹ, 12/2003
Nguyễn Đức Hưng

TÌNH EM SƯ PHẠM

  

 

TIỀN

 

Người ta không thể thiếu tiền,
Gây nên bao nỗi ưu phiền bạn ơi.
Chúng ta sống ở trên đời,
Không lo tiền bạc thảnh thơi hơn nhiều.
Không tiền chẳng có người yêu,
Thiếu tiền phải sống đói nghèo đau thương.
Từ thương trường đến chính trường,
Người ta tìm mọi con đường giàu nhanh.
Có người tích cóp, để dành,
Cuối cùng mãn nguyên cũng thành giàu lên.
Người thì chọn cách nắm quyền,
Có quyền thì hẳn nhiều tiền mà thôi.
Giàu, nghèo là số ở trời.
Cho nên cuộc sống muôn người khác nhau.
Có người được sống sang giàu,
Người nghèo vay mượn khổ đau một đời.
Cho hay muôn sự tại trời,
Ta nghèo đành sống kiếp người ăn vay.

23/11/2023
Đề Kháng

CHA MẸ ĐÂU RỒI...CHA MẸ ƠI..?



Nhà ai mà sao lại giống nhà ta
Mái ngói cũ hàng hiên che nứa lá
Bao năm trải nắng mưa dầm tơi tả
Bóng mẹ cha lầm lũi cả ngày đêm

Dưới gốc dừa trong nắng sớm êm đềm
Con dõi mắt hướng mỏi tìm cha mẹ
Gió thờ thẫn còn xôn xao mọi vẻ
Khói lam chiều bay lặng lẽ ngọn tre

Trái bòng vàng tỏa hương thơm dịu nhẹ
Bát canh cải kính dâng mời cha mẹ
Giờ chúng con chỉ biết ngồi lặng lẽ
Nén hương thơm khấn nguyện vong hồn

Cuộc sống ơi đâu nữa còn cha mẹ
Vẫn mái rạ thời nắng mưa tầm tã?
Phải tần tảo vì hạt cơm manh áo
Tháng năm dài lời khuyên bảo nhớ thương!

5-12-23
Văn Nhã


 
GIỮ TRỌN NIỀM TIN


(Chào mừng ngày thành lập hội cựu chiến binh 6.12.1989- 6.12.2023)



Mấy chục năm rồi trải cuộc đao binh
Đất nước Việt Nam trung tình chí nghĩa
Điện Biên Phủ lẫy lừng danh bất diệt
Nhớ ơn người chỉ huy biết cầm quân
\
Nếu đánh nhanh và phải thắng thật nhanh
Thì như vậy sẽ biến thành biển máu
Ta mỏng yếu còn kẻ thù mạnh tẩu
Phải an toàn đánh chắc tiến chắc... mau

Với Chiến dịch Hồ Chí Minh ác liệt  
Phải thần tốc, thần tốc dành chiến thắng
Sự vĩ đại dương lá cờ thượng đẳng
Niềm vinh quang thống nhất chẳng tốn hao

Năm cánh quân chói lọi đỏ vàng sao
Chính phủ ngụy đầu hàng vô điều kiện
Sài gòn vẹn nguyên si viên ngọc quý
Và giang sơn kỳ vỹ đã thu về !

Những chiến binh một thế hệ say mê
Giờ bắt nhịp chung lời thề khởi nghiệp
Dù gian khổ cao tinh thần quyết tiến...
Tổ quốc mình rồi to đẹp hơn xưa !!!./.

Văn Nhã
 28-11-23

 


SANG VÂN ĐỒN





Dạo cảnh Vân Đồn buổi sáng nay
Cái Bầu những bậc tít tầng mây
Ngồi trông biển lặng xôn sao sóng
Ngó đỉnh đồi vang lảng bảng cây
Trở lại sân bay nhà đón tiếp
Cùng sang cao tốc cảnh xưa bày
Hoành Bồ nhớ thuở khi trai tráng
Để nhịp "tình yêu"* rỡn gió bay.


23-11-23
Văn Nhã

.
* cầu tình yêu