Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2023

SỐNG ẢO






      Kể cả ngoài cuộc đời và trên không gian mạng, nhiều người thường phàn nàn: Lớp trẻ bây giờ sống ảo quá. Thị muốn nói thêm rằng, ngày nay lớp già còn sống ảo hơn. Có lẽ mọi vấn đề đều có hai mặt: tích cực và tiêu cực. Sống ảo cũng thế. Tuy nhiên ở bài viết này Thị không muốn bàn sâu về những điều đó mà chỉ muốn kể lại cụ thể về cách sống ảo của cánh già các Thị thôi
       Nhớ lại dịp kỉ niệm 30 năm ngày “sống chung với lũ”, vợ chồng Thị đi chụp hình. Thú thực là thuở mới sống chung làm gì có ảnh cưới nên Thị hậm hực lắm. Lại thấy nhiều người kỉ niệm ngày cưới thường chụp hình, Thị năn nỉ mãi Chàng mới bằng lòng đi . Thế rồi khi vào tiệm ảnh để chụp mới thấy quả là phức tạp thật. Nào thử váy áo, rồi làm đầu giả và trang điểm mất bao nhiêu là thời gian, mệt hết cả người. Đã thế, khi soi gương, thấy mình lòe xòe loẹt xoẹt trong chiếc váy cô dâu trắng toát, dài bết bát mà cẳng tay Thị thì cứ khô khang khảng, đen xì xì nên ngượng lắm. Nhưng trót “đâm lao” rồi, đành phải “theo lao” thôi! Ngó sang phía Chàng, Thị thấy Chàng súng sính trong bộ comle đen oách ra phết, dù đầu bạc và má hóp. Thị chợt nghĩ : kiểu này thì mình cứ lấy ảnh về là giấu biến đi thôi chứ chẳng dám bày ra. Mặc cho chú thợ ảnh đoan chắc rằng, bác yên tâm, ảnh sẽ rất đẹp đấy ạ, Thị cũng chẳng dám tin. Mấy hôm sau ra nhận ảnh, Thị cứ mắt tròn mắt dẹt, bụng hỏi dạ; vợ chồng mình đây ư? Ối, không thể tin nổi! Sau phút giây ngỡ ngàng ấy, Thị thấy lòng lâng lâng một niềm vui khó tả. Mang ảnh về nhà, Thị nảy ngay ra mấy câu thơ con cóc:

Qua tay thợ ảnh thật là kinh
Ngắm mãi mà chưa nhận rõ mình
Đen nhẻm bỗng thành da trắng trẻo
Lùn tè lại hóa dáng thanh thanh
Răng long má hóp nên bầu bĩnh
Tóc bạc thân còm vẫn xỉnh xinh
Dẫu biết rằng mình không đẹp thế
Nhưng trong lòng Thị cứ rung rinh

      Đó là câu chuyện cách đây hơn chục năm về trước rồi. Bây giờ chuyện đó đã “xưa như trái đất”! Ngày nay, Cần chi thợ ảnh, chỉ cần một chiếc điện thoại thông minh thôi, lên hình ai cũng lung linh hết. Nhất là điện thoại thông minh đời mới thì càng thôi rồi. Dù U bảy, tám mươi, lên hình da ai cũng trắng hồng, mịn màng hơn cả da em bé; chân ngắn tũn cũng thành dài miên man; hàm răng lôm nhôm cũng thành trắng tinh mới khiếp chứ. Chính vì thế mà cánh già thuộc phái đẹp hồi này chăm chụp ảnh ghê gớm.Vào bất cứ trang facebook nào cũng thấy bao la là ảnh. Thị và các bạn Thị cũng không ngoại lệ. Nhất là các bạn Thị trong K23 (1973-1977) Khoa Ngữ Văn Đại học sư phạm Hà Nội I thì càng hăng hái ghi hình hơn. Bọn Thị thường tự nhận mình là những kẻ “ngáo ảnh”. Có dịp gặp nhau, dù ở bất cứ đâu, thấy cảnh đẹp, hoa đẹp, thậm chí nhà đẹp hoặc cái gì là lạ chút, bọn Thị cũng ghé vào làm vài kiểu mới yên. Ảnh nhiều và váy áo thì xúng xính, rực rỡ đủ sắc màu. Lúc trắng tinh thanh khiết, khi đỏ rực một khoảng trời, lúc lại trăm hồng nghìn tía đua tươi cứ gọi là hoa hết cả mắt lên ấy chứ. Nhớ lại lần các bạn đến thăm gia đình Thị, vừa xuống ô tô, thấy dàn hoa bên đường liền quẳng hết túi xuống thi nhau chụp ảnh rồi mới đi tiếp vào nhà Thị. Gần đây, bạn Xuân Hiên, một doanh nhân có tài và có tâm trong khóa thường mời cả khóa du lịch những danh lam thắng cảnh thì phong trào chụp ảnh của bọn Thị càng sôi động hơn. Mỗi chuyến đi dù lên rừng, xuống biển, thậm chí là chỉ ở nhà hàng hay khách sạn thì các điện thoại đời mới cứ chớp hình lia lịa đến nóng máy, hết pin chứ chẳng đùa. Khóa Thị lại còn có nàng Quỳnh Liên, một nhiếp ảnh gia tầm cỡ quốc tế luôn khoác theo máy ảnh telephol loại xịn, do Xuân Hiên tặng. Nàng này hết lòng vì nghệ thuật nên ở đâu cũng lia máy chụp trời, mây, sông nước, núi non và mọi hoạt động của khóa trong các cuộc vi vu. Tuy nhiên Nàng kĩ tính lắm cứ phải sắp xếp đội hình cân đối rồi ngắm nghía khá lâu cho ảnh thật chỉnh mới nháy máy. Cố nhiên là những tấm hình chụp tập thể, mới dám nhờ Nàng. Còn chụp cá nhân hay tốp nhỏ thì cứ tự phát mà nháy điện thoại thôi. Vài trăm ảnh được ra lò là chuyện thường trong mỗi chuyến vi vu.
      Có người đưa lên facebook vài chục ảnh, có người chỉ chọn vài ảnh xuất sắc đưa lên. Còn lưu lại trong trang riêng để ngắm dần mà rung rinh sung sướng mà yêu quý, gần gũi bạn bè hơn và thêm trân trọng những chuyến đi, những kỉ niệm của cuộc đời. Để rồi có dịp, lại í ới hẹn nhau vi vu. Lại ảnh, lại ngắm, lại khen nhau xinh đẹp và thêm vui khỏe khi tuổi đời đã cuối thu, đầu đông rồi. Nếu chỉ sống ảo như thế thì cũng vui thú và hữu ích ra trò chớ bộ.

Sao Đỏ: 27-12-2023
Song Th

NOEL ĐÓN CHÀO



Noel đợi nhé cùng em
Thăm miền xứ đạo êm đềm tiếng ca
Bên dòng nước chảy đậm đà
Ngàn thông tỏa bóng thiết tha nghĩa tình
Thánh đường ran tiếng cầu kinh
Giê Su đức chúa thêm hình kính yêu
A men gợi tiếng bao điều
An lành trợ giúp càng siêu tâm hồn
Chuông đồng vọng khắp vùng muôn
Mang vào kính chúa, rửa buồn nỗi đau
Đẹp sao cảnh sắc tươi màu
Hầm thiêng cõi đá cho nhau thế thời
Đèn treo rực rỡ trăm nơi
Con chiên vững khối đang ngời bước theo
Xóa tan cuộc sống khổ nghèo
Vươn mình đứng dậy trong veo kết đoàn
Nô en tết của vẻ vang
Mơ cùng đất nước rồng vàng giáng sinh.


Văn Nhã
22/12/2023


 
RÉT ĐÂM


Bầu trời chuyển tiết tháng mười hai
Rét đậm ngày đêm vất vả hoài
Nhiệt thấp nhiều ông lần áo mặc
Lạnh rồi lắm chị khoác quàng vai
Đài tin đợt gió còn thêm nữa
Trên bảo rông mưa vẫn quá dài
Trẻ nhỏ thân già nên thận trọng
Lo phòng mỗi buổi chớ nào sai.


Văn Nhã 
18/12/2023

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2023

NẮNG HANH ƠI...



Em ở phương nào có nhớ nắng hanh không?
Ôi cái nắng vàng tươi mà vẫn se se lạnh
Cái nắng giục quả dẻ tách ra
Cho hạt nâu nhẹ nhàng rơi xuống
Em nhặt về rang
Thơm ngon đến bao giờ
Cái nắng gọi cây cải đơm ngồng
Trổ hoa vàng ươm khắp bến sông
Đẩy trời xanh lên cao đến vô cùng
Để mẹ ta phơi áo ấm
Má em hồng như thoa phấn
Mắt trong veo in sắc biếc mây trời
Nụ cười lấp lánh dưới làn môi
Và giọng nói ngọt ngào như suối hát
Cái nắng giục lứa đôi xây lâu đài hạnh phúc
Nồng nàn tha thiết cả trời xanh
Bao năm qua rồi
Nắng hanh còn vàng mãi trong tôi
Một trời mến thương
Một miền xao xuyến
Trong lành thơm ngát long lanh

Song Thu

HOA SÚNG THÁP MƯỜI



Nhớ Đồng Tháp ngày xưa
Giữa nắng mưa bất chợt
Tôi với em đùa vớt
Bông hoa súng đỏ màu

Tôi chèo mải đằng sau
Em giữ đầu thắng tiến
Nhịp sóng trào như biển
Hương dâng hiến mùi thơm

Cánh cò bay chờn vờn
Tràm lá mơn man thổi
Lảng vảng gọi người ơi
Chứa chan tình đồng đội

Trong dạt dào vị mới
Nghĩa bừng tỏa muôn nơi
Tay cầm tay mến đợi
Má đỏ tựa sắc trời

Cá chao mình lội bơi
Chim hót lời bản nhạc
Sao hồn ta cứ hát
Nước Việt quá tuyệt vời

Vạn ngàn hoa súng đỏ
Thắp lửa sáng bừng soi
Để mái chèo đi tới
Thêm nguy nga rạng ngời

16 -7 -23
 Văn Nhã


ANH GIẢI PHÓNG





Ngày quân đội rất vẻ vang
Ghé thăm bạn hữu trong làng trước nay
U tám mươi dáng cao gầy
Tác phong còn đậm những ngày lửa binh
Đã từng vượt dãy Trường Sơn
Qua Lào thác dữ, Mê Kông sóng gầm
Một thời trai trẻ thanh xuân
Anh đi vạn dặm mọi miền gần xa 
Tung Treng, Cần Ché, Vĩnh Hòa
Tây Ninh, Xiêm Diệp xông pha bao lần  
Xa Tưng giữa chợ dừng chân
Với nhiều kỷ niện lòng dân ấm tình...
Buôn Mê Thuật nặng ân tình
Sê Rê Pốc đẹp dáng hình Cao Nguyên 
Bây giờ đất nước bình yên
Tuổi cao càng nhớ mọi miền đã qua
Nhớ anh Giải phóng quân xưa
Cuộc đời chiến sĩ giấc mơ khải hoàn...

14 - 12 - 2023
Văn Nhã

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2023

CHIỀU HỒ ĐỒNG MÔ





Chiều nghiêng trở lại hồ Đồng Mô
Nước biếc, non xanh khéo hẹn hò
Suối quấn vòm trời hình lấp loáng
Rừng quanh rặng núi bóng lô nhô
Kênh dâng nước mát về nương lúa
Thuyền chở khách tình đỗ bến mơ
Mải miết tìm người ngày dựng đập
Hoàng hôn khuất bóng tự bao giờ.


Chương Mỹ, 12/2003
Nguyễn Đức Hưng

TÌNH EM SƯ PHẠM

  

 

TIỀN

 

Người ta không thể thiếu tiền,
Gây nên bao nỗi ưu phiền bạn ơi.
Chúng ta sống ở trên đời,
Không lo tiền bạc thảnh thơi hơn nhiều.
Không tiền chẳng có người yêu,
Thiếu tiền phải sống đói nghèo đau thương.
Từ thương trường đến chính trường,
Người ta tìm mọi con đường giàu nhanh.
Có người tích cóp, để dành,
Cuối cùng mãn nguyên cũng thành giàu lên.
Người thì chọn cách nắm quyền,
Có quyền thì hẳn nhiều tiền mà thôi.
Giàu, nghèo là số ở trời.
Cho nên cuộc sống muôn người khác nhau.
Có người được sống sang giàu,
Người nghèo vay mượn khổ đau một đời.
Cho hay muôn sự tại trời,
Ta nghèo đành sống kiếp người ăn vay.

23/11/2023
Đề Kháng

CHA MẸ ĐÂU RỒI...CHA MẸ ƠI..?



Nhà ai mà sao lại giống nhà ta
Mái ngói cũ hàng hiên che nứa lá
Bao năm trải nắng mưa dầm tơi tả
Bóng mẹ cha lầm lũi cả ngày đêm

Dưới gốc dừa trong nắng sớm êm đềm
Con dõi mắt hướng mỏi tìm cha mẹ
Gió thờ thẫn còn xôn xao mọi vẻ
Khói lam chiều bay lặng lẽ ngọn tre

Trái bòng vàng tỏa hương thơm dịu nhẹ
Bát canh cải kính dâng mời cha mẹ
Giờ chúng con chỉ biết ngồi lặng lẽ
Nén hương thơm khấn nguyện vong hồn

Cuộc sống ơi đâu nữa còn cha mẹ
Vẫn mái rạ thời nắng mưa tầm tã?
Phải tần tảo vì hạt cơm manh áo
Tháng năm dài lời khuyên bảo nhớ thương!

5-12-23
Văn Nhã


 
GIỮ TRỌN NIỀM TIN


(Chào mừng ngày thành lập hội cựu chiến binh 6.12.1989- 6.12.2023)



Mấy chục năm rồi trải cuộc đao binh
Đất nước Việt Nam trung tình chí nghĩa
Điện Biên Phủ lẫy lừng danh bất diệt
Nhớ ơn người chỉ huy biết cầm quân
\
Nếu đánh nhanh và phải thắng thật nhanh
Thì như vậy sẽ biến thành biển máu
Ta mỏng yếu còn kẻ thù mạnh tẩu
Phải an toàn đánh chắc tiến chắc... mau

Với Chiến dịch Hồ Chí Minh ác liệt  
Phải thần tốc, thần tốc dành chiến thắng
Sự vĩ đại dương lá cờ thượng đẳng
Niềm vinh quang thống nhất chẳng tốn hao

Năm cánh quân chói lọi đỏ vàng sao
Chính phủ ngụy đầu hàng vô điều kiện
Sài gòn vẹn nguyên si viên ngọc quý
Và giang sơn kỳ vỹ đã thu về !

Những chiến binh một thế hệ say mê
Giờ bắt nhịp chung lời thề khởi nghiệp
Dù gian khổ cao tinh thần quyết tiến...
Tổ quốc mình rồi to đẹp hơn xưa !!!./.

Văn Nhã
 28-11-23

 


SANG VÂN ĐỒN





Dạo cảnh Vân Đồn buổi sáng nay
Cái Bầu những bậc tít tầng mây
Ngồi trông biển lặng xôn sao sóng
Ngó đỉnh đồi vang lảng bảng cây
Trở lại sân bay nhà đón tiếp
Cùng sang cao tốc cảnh xưa bày
Hoành Bồ nhớ thuở khi trai tráng
Để nhịp "tình yêu"* rỡn gió bay.


23-11-23
Văn Nhã

.
* cầu tình yêu

Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2023

NỤ CƯỜI HỘI NGỘ *



Xa nhau gần sáu mươi năm,
Hôm nay gặp lại nếp nhăn đã nhiều. 
Tuổi thanh xuân thật đáng yêu, 
Chung thày, chung lớp sớm chiều bên nhau.
Bạn bàn trước, mình bàn sau, 
Áo nâu, áo trắng chen màu áo hoa. 
Tĩnh, An,Tú,Bích, Dung, Thoa, 
Nữ sinh duyên dáng tỉnh nhà xứ đông. 
Một thời da phấn môi hồng, 
Vô tư múa hát giữa dòng liên hoa. 
Hôm nay tóc đã sương pha, 
Gặp nhau ríu rít như là năm xưa. 
Vẫn cậu tớ, vẫn vui đùa,
Nụ cười rạng rỡ như chưa hề già. 
Xẻ chia những chuyện gần xa, 
Ngỡ như quên cả chiều tà hoàng hôn... 

Hà nội 1/9/2023
Cẩm Tú

*Cuộc hội ngộ của 6 nữ sinh trường C3 Hồng Quang HD Niên khóa 1963 – 1966
Tại Định Công – Hoàng Mai - Hà Nội

CUỘC ĐỜI



Một thoáng vụt qua đã cuối đời,
Sao mà nhanh quá vậy ai ơi?
Mới ngày nào vẫn là con nít,
Nay đã thành ông cụ tám mươi,
Qui luật tự nhiên sinh, lão, tử,
Vòng quay trái đất vẫn luân hồi,
Không chờ nỏ đợi mà tìm đến,
Tuần tự thời gian chẳng đợi người.

21/11/2023
Đề Kháng



KIẾP SAU



Nhiều người tin thuyết luân hồi,
Có đâu tiền kiếp, lại rồi kiếp sau.
Kiếp này đầy những khổ đau,
Kiếp sau hỏi có sang giàu hay không?
Kiếp này nợ trả chưa xong,
Chắc là thêm phải đèo bòng kiếp sau.
Kiếp sau nào biết được đâu,
Xin đừng lo nghĩ đau đầu người ơi!
Ước mong đi trọn kiếp người,
Kiếp sau nếu có, chỉ trời mới hay.
Mơ sao sống ở kiếp này,
Sống vui, sống khỏe đến ngày... lên tiên.
Thế là hết những ưu phiền,
Trả xong hết nợ tiền, duyên ở đời.
Kiếp sau chẳng dám làm người,
Làm con Chiền Chiện lưng trời hát ca...


7/11/2023
Đề Kháng

TINH QUÊ


Cánh đồng lúa trải mùi thơm
Hăng hăng gốc rạ, ngọn rơm gặt rồi
Bao ngày vất vả ngược xuôi
Cày ải, bừa ruộng, cấy bồi, rắc phân
Làm cỏ, trừ sâu chuyên cần
Hai sương một nắng chuyên cần dẻo dai
Cái ngày Tôi mới mười hai
Đã mang nặng gánh trên vai việc đồng
Chiếc cày năm mốt(51*) lênh khênh
Cao hơn người phải dướn mình chạy theo
Bây giờ bảy bốn vẫn nghèo
Mẹ, cha tiên cảnh quạnh hiu hắt buồn
Xưa trồng khoai sọ rìa buôn
Chầng to, củ lớn giá luôn sẵn sàng
Trong nhà xếp đẫy từng gian
Nấu cơm độn lẫn ngỡ ngàng ấm no
Vườn rau cải lá rất to
Cá, tôm, cua, ếch trưa mò dưới ao
Khách về đon đả mời chào
Rượu ngon tự nấu cụng trao tâm tình.


Văn Nhã 
16/11/2023.

* Một loại cày cải tiến

 

HẠNH PHÚC NIỀM VUI





Nắng vàng hoe khắp cả cánh đồng khu
Ngọn gió lạnh màn sương mù muôn thưở
Trời chuyển đông màu lúa bủa sương mù
Hạt thóc mẩy gọi u thầy hoan hỷ

Nghe trời đất xanh muôn niềm hy vọng
Nghĩ về ai hạt thóc bỗng thăm màu
Xe vận chuyển trên đường vui rộn rã
Cho rạng ngời dân vất vả cùng nhau

Con mương dài bóng nước trải canh thâu
Đàn cá liệng sóng đẹp ngầu vạn cảnh
Soi bóng hình đẹp mướt mảnh non tơ
Vời vợi lắm ngọn gió chờ thực mảnh
.
Giữa cánh đồng vẫn trĩu nặng hạt vàng
Đang từng bước vững thênh thang tỷ phú
Vươn sang giàu xây hạnh phúc phồn vình
Dựng đất nước thắm hữu tình mùa vụ..


10.11 23 
Văn Nhã

 
VỮNG CHI HÀ GIANG



 
Hà Giang dạo núi ngất ngây tình
Dáng nhỏ bên đường rất đẹp xinh
Cuối bản trồng cây nhiều ước vọng
Đầu nương rắc hạt lắm muôn hình

Xe vòng lượn gấp nghiêng thành đổ
Thiếu phụ bần thần đứng trọng khinh
Đỉnh núi màu xanh chừng vẫy gọi
Đồng Văn vững bước trải xuân trình

Dòng sông Nho Quế nặng ân tình
Lũng Cú muôn thời tạo nghĩa vinh
Đẽo đá xuyên vùng bao vất vả
Xây thành đến nẻo vượt trăm hình

Chàng trai chín tỉnh màng chi nhọc
Tuổi trẻ mười phương mộng tái sinh
Quyết liệt khai thông đường giữ nước
Biên cương tổ quốc phải hòa binh.


12/11/2023
Văn Nhã

Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2023

VĂN CÔNG PHỐ NÚI





 Chúng tôi ở thành phố Chí Linh, mọi người thường gọi là Phố Núi. Tuy là dân phố Núi nhưng chúng tôi rất say mê thơ phú, hát hò. Vì thế, nhân dịp tháng10, tháng có ngày quốc tế người cao tuổi và ngày thành lập Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam năm nay, tôi mới viết bài văn vần này tặng chị em phụ nữ phố Núi nói riêng và phụ nữ toàn quốc nói chung. Mong rằng mỗi phụ nữ cao tuổi chúng ta luôn tìm cho mình cách sống vui sống khỏe trong tuổi xế chiều ạ.

Chị em cao tuổi phố tôi
Vẫn luôn sống khỏe sống vui với đời
Non, già bảy chục tuổi rồi
Say mê múa hát như thời thanh niên
Lới lơ*, Đào liễu*, Còn duyên*
Tò vò*, Chinh phụ* ngọt miền dân ca
Rộn ràng váy áo thướt tha
Tay nâng dải lụa như là cánh tiên
Lướt đi trong tiếng nhạc êm
Văn công phố Núi làm mềm tim ai

Sao Đỏ 16-10-2023
Song Thu

Chú thích: * Tên những làn điệu dân ca Bắc bộ

KỈ NIỆM ĐẦU XUÂN

Kỷ niệm du xuân lên Tam Đảo 



Khi Tam Đảo nắng điểm màu trời đất
Dải sương mù còn lẩn khuất sườn non
Nơi Vườn Hoa* ngọn nảy nụ đang còn
Mây lởn vởn gió vội hôn rừng biếc

Trên Thiên Mẫu* giữa non ngàn thao thức
Lên không gian mát mẻ thực là hay
Một thiên đường như thể áng Cầu Mây*
Chùa Đá Cổ* miền tâm linh âu á

Thác Bạc* nước ầm reo ngàn vất vả
Được thiên nhiên ưu ái đã ban cho
Ba đỉnh Thiên Nhi, Phú Nghĩa, Thạch Bàn**
Đẹp cảnh sắc quanh quảng trường Thị trấn

Đền Bà Chúa Thượng Ngàn* hấp dẫn
Hồ Xạ Hương* một vẻ đẹp yên bình
Tháp Truyền Hình* cao ngất ngưởng tầng sinh
Thiền Viện Trúc Lâm* cây xanh lá tỏa

Cổng Trời* đó đã bao người được thỏa
Thấp thoáng mây vườn thượng uyển nàng tiên
Đang mở ra thời rực rỡ dịu hiền
Của đất nước công tổ tiên khai phá .


28-10-23 
Văn Nhã  

* Các điểm du lịch
** Ba ngọn của dãy tam đảo

 

MÙA ĐÔNG CHÀO ANH




Cơn gió heo may 
lượn vào thu mảnh
Mang đông về cùng giá lạnh bên hè
Gió vi vu thổi mãi cạnh bờ đê
Chim chèo bẻo ngẩn ngơ bề rặng ruối

Đông đã đến cho ngày đêm rong ruổi
Dù cao niên có ngại buổi đường xa
Niềm hân hoan dẫu tiếc nuối chi mà
Thì năm tháng bao thiết tha nồng ấm

Đông khắc nghiệt của trăm ngàn suy ngẫm
Cho buâng khuâng bấc ngọn dẫn vào xuân
Đôi ta mình thong thả lướt đưa chân
Nuôi mộng tưởng mãi vang ngân cuộc sống

Đẹp như thế vui dạt dào hy vọng
Môi nhạt nhòa vạn ước vọng lớn lao
Bước khó khăn vẫn  khao khát  tự hào
Bệnh dẫu lắm sợ chi nào phải tiến

Mắt dẫu loạn mua thêm đôi kính viễn
Trải nghiệm cuộc đời dâu bể trầm luân
Bóng hoàng hôn lặng lẽ đến gần gần
Vẫn chan chứa câu ái ân nồng thắm.

22-10-23 
Văn Nhã

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2023

NHÀ MÌNH



Xa hoa như sống giữa cung đình,
Hay được ở trong biệt thự xinh,
Ta vẫn thấy không là thoải mái,
Như trong nhà nhỏ của riêng mình,
Người nghèo phải ngụ trong lều nát,
Phú quý tân gia loại mới tinh,
Ai cũng yêu nơi mình gắn bó,
Khi ta thương đất cũng chung tình.

7/10/2023
Đề Kháng




THƠ TỒI



Người già lẩm cẩm, ngẩn ngơ,
Lại còn tập tọe làm thơ dâng đời.
Thơ thì cụt ý, cạn lời,
Ngây ngô cũng chẳng biết người, biết ta.
Đọc thì chẳng phải thơ ca,
Xem qua thì rõ đúng là văn xuôi.
Giống y chang một truyện cười,
Bài thơ “Con cóc” để đời mai sau.
Tự mình nào có biết đâu,
Ngâm nga thì vẫn gật đầu khen hay.
Khen là mình viết lên tay,
Có khi đã giỏi hơn thày dậy ta.
Ếch ngồi đáy giếng nhìn ra,
Thấy trời cũng chỉ như là cái vung.
Thế là lại viết lung tung,
Dòng thơ con cóc không ngừng tuôn ra.
Cúi xin bè bạn gần xa,
Rộng lòng lượng thứ lão già dở hơi.
Tài năng chỉ có thế thôi,
Thơ tồi làm khổ những người đọc thơ.
Người già lẩm cẩm, ngẩn ngơ,
Nay già lại muốn ước mơ thành tài.
Mơ thì chẳng hại đến ai,
Khổ là lại cứ đăng bài lung tung.
Ai ơi gian khổ đã từng,
Gừng cay, muối mặn xin đừng quên nhau.
Biết rằng thơ chẳng hay đâu,
Nhưng vì viết phải gật đầu khen hay...


14/10/2023
Đề Kháng

THIẾU NỮ TRỒNG BÔNG

(Chào mừng Ngày thành lập Hội nông dân và Hội phụ nữ Việt Nam)



Ngày theo chị đến Trường Sơn
Hè say nắng tỏa, mây hờn núi non
Chim reo, vượn hót bên cồn
Dừa cây trĩu quả, miệt vườn đầy bông
Phong trào sản xuất gieo trồng
Muôn nhà giỏi việc gắng công thực tài
Mỗi người phấn đấu bằng hai
Làm giàu xã hội, xây đài lộc thiên
Công đầu phụ nữ trăm miền
Nhà nông tạo nghĩa thần tiên xứng phần
Chín ba tuổi ngọc thanh xuân
Theo cờ đỏ vững thêm lần bước lên.

12-10-23
Văn Nhã



 
BẠN TRI ÂM



Ngày xưa một lớp chung trường
Leo đồi nẻo ấy hoa hường quả thơm
Hồ trong mặt nước sóng vờn
Hôn vào tảng đá luôn luôn tự tình
Giờ giải lao đám học sinh
Ngồi vui tâm sự vẽ hình lứa đôi
Mênh mang thắm đậm câu lời
Đồng xanh lúa trải muôn nơi ngọt ngào
Làng quê khúc nhạc gửi trao
Niềm tin tưởng mộng ánh hào chói chang
Ngày mai xứ sở huy hoàng
Xứng danh lớp trẻ vinh quang bây giờ
Trang dòng chữ viết điểm tô
Khăn quàng lứa tuổi bên hồ còn đây
Tháng năm kỷ niệm vơi đầy
Ngôi trường lớp học hào quây bốn bề
Đường men theo dãy sườn đê
"Xe trâu"* tuột xích theo về liêu xiêu
Nhà giầu mấy đứa đâu nhiều
Dăm thằng vậy cũng đủ nêu các trò
Thôi thì nhất quỷ nhì ma
Bao điều nhớ mãi đến già vẫn say
Hồn nhiên đùa rỡn tao mày
Mà thân thiết lạ chia cay sẻ bùi
Sáu mươi năm dẫu đầy vơi
Đồng môn khắc mãi ân đời trẻ thơ
Bàn tay chai sạn nỗi mờ
Thời gian đọng nét già đơ mặt người.


10-10-23
Văn Nhã

 

NĂM THÁNG TRƯỜNG SƠN




Hè nung nắng lửa trên rừng
Ngàn cây chuyển động ngỡ tung mé đồi
Nghe bầy khỉ hú dài hơi
Miền xa tiếng vọng như lời "trói cô".

Đèo cao tít tận mây vồ
Suối reo nước chảy như hô vượt đèo
Trạm giao liên võng tăng treo
Vài em thiếu nữ hát chèo thật hay

"Đi tìm vịt" tiếng chim bầy
Đàn nai nhặt cỏ lùm cây lặng lờ
Đoàn quân bộ đội ngâm thơ
"Đường ta đi tới" hẹn giờ tiến công

Sao vàng năm cánh tươi hồng
Mũ xanh ánh đỏ vầng đông đỉnh đầu
Đêm Trường Sơn đến mãi đâu
Dài dài nắng sợi mưa ngầu tây đông.


6/1972
Văn Nhã

Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2023

MÙA HẠ TRONG TÔI





Ghi chú: ảnh lớp chụp tại Trường Sư Phạm và ảnh
 toàn khóa tại Thanh Hóa nhân kỉ niệm 50 năm tựu trường


(Từ trước đến nay, Thị cứ tự nhận mình chậm như Rùa. Giờ mới thấy điều này sai bét nha. Chứ không à? Dù chậm thế nào thì Rùa vẫn luôn sinh nở đúng mùa. Còn Thị, thì từ mùa hạ đến giữa mùa thu mới sinh xong đứa con tinh thần về mùa hạ đó nha. Vì thế phải nói là Thị chậm hơn Rùa nhiều mới đúng. Qua trung thu rồi, Thị xin trình làng đứa con tinh thần MÙA HẠ TRONG TÔI của Thị đây. Kính mời mọi người ngó xem con Thị ra răng ha)


     Có lẽ trên dải đất hình chữ S này, miền Bắc thể hiện rõ nét nhất  bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông. Mỗi mùa đều có một vẻ đẹp riêng. Dẫu các văn nhân, thi sĩ hay viết nhiều về mùa xuân và mùa thu. Tôi lại đặc biệt có ấn tượng với mùa hạ .
    Nhớ ngày còn bé, có lần, mẹ tôi nhìn hàng cây trong vườn nhà và nói: “Đúng là xuân sinh, hạ trưởng, thu thu, đông tàn. Nhìn vườn cây mùa hạ mát mắt thật”. Vốn hay hóng hớt và vặn vẹo, tôi hỏi thế là thế nào hả mẹ? Mẹ tôi giải thích đại thể là mùa xuân cây bắt đầu đâm chồi nảy lộc, mùa hạ các lộc đó đã lớn lên, đã trưởng thành, cành lá vươn dài, sum suê xanh tốt, mùa thu thì cây chững lại cứng cáp hơn nhưng lá dần dần chuyển sang màu vàng, đến mùa đông lá vàng rụng xuống, cứ thế cây cối tuần hoàn trong bốn mùa mà lớn lên con ạ. Ngày ấy, như một tiềm thức, tôi đã thốt lên: Con thích cây mùa hạ vì nó sum suê và rợp mát. Mẹ tôi chỉ cười. Dù trước kia hay bây giờ, lúc nào tôi cũng thấy về mùa hạ cây cối thật căng trào nhựa sống, vạm vỡ và cường tráng như một chàng lực sĩ. Những lúc đi trong nắng hè gặp con đường rợp bóng cây, thoảng nhẹ vài con gió thổi, cành lá rì rào như những khúc tâm tình dịu ngọt; lúc đó dưới ánh nhìn của tôi, hàng cây giống như người thiếu nữ đẹp dịu dàng mà tinh tế làm mát hồn người giữa oi nóng ngày hè, hoặc giống như người mẹ hiền dang cánh tay dài quạt mát cho cả một đàn con. Thế rồi, từ niềm yêu thích cây xanh trong mùa hạ, tôi thích mùa hạ tự lúc nào không hay. Tôi thích mùa hạ vì khi đó, chúng tôi được nghỉ hè. Tha hồ mà đánh chuyền đánh chắt. Tha hồ mà tắm suối, tắm sông , ngụp lặn cho thỏa thích. Bấy giờ, cảnh trí còn hoang sơ. Cứ mỗi trận mưa mùa hạ là lũ suối ào về. Con suối vốn ngày thường nhỏ bé, hiền lành và trong veo. Thế mà chỉ cần một trận mưa rào thôi, là nước từ tận đẩu tận đâu hồng hộc đổ về khiến dòng suối rộng ra mênh mông giống như sông. Nước suối ngầu ngầu đục và cuốn theo đủ thứ lá cây, ngọn cỏ, thậm chí cả những khúc gỗ nữa vào trong dòng chảy của nó. Tôi chẳng sợ mà vẫn mê mải ngắm nhìn trong yêu thích đến mê ly. Nhiều lần chúng tôi còn lợi dụng lúc bố mẹ vắng nhà rủ nhau bơi qua suối lũ đầy hứng thú ấy chứ. Chúng tôi ngược lên trên đoạn muốn sang một chút rồi thả người theo dòng nước từ từ xuôi xuống và bơi sang đúng bến . May phúc là lần nào cũng trót lọt. Giờ nghĩ lại mà thấy rợn người, nhỡ ra một khúc gỗ trôi theo lũ mà va vào đầu thì coi như xong đời đấy! Sau khi lũ suối rút đi, hai bên bờ suối coi như được bồi đắp phù sa. Chúng tôi lại rủ nhau đi đào măng. Những bụi tre mọc bên suối mới hôm nào còn khô khang khảng, xác xơ giờ như được phù phép, lá tre xanh mềm mại và bên gốc những mầm măng đội đất sa nhú lên đầy sức sống. Chúng tôi gạt lá mục, bới đất đào xuống lấy tận củ. Những cây măng to bự, vỏ nâu, ruột trắng nõn trông ngon vô cùng. Lần nào, hai chị chị em tôi cũng khoác về một bị nặng. Mẹ thái miếng ra, luộc lên rồi phơi khô đến tết nấu với móng giò hoặc xương lợn thì cứ gọi là ngon quắt lưỡi. Trên gác bếp nhà tôi, treo từng bọc lớn bọc nhỏ măng khô để ăn dần và mang về quê cũ dưới xuôi biếu họ hàng nữa chứ. Đúng mùa măng thì tha hồ ăn măng tươi luộc , muối chua hay xào tỏi còn măng ninh xương thì chỉ hôm nào có giỗ hoặc có khách mới được ăn.
     Nhiều người cứ than rằng, mùa hạ nắng lửa, mưa dầu mệt lắm. Nhưng tôi lại yêu luôn cả cái nắng và cái mưa trong mùa hạ mới kì nha. Tôi thích đất trời mùa hạ khi lập cơn mưa vì nó kì vĩ tráng lệ và vần vũ hùng dũng như một trận chiến oanh liệt đầy hào khí. Cái này có lẽ tôi có cái nhìn giống thơ Trần Đăng Khoa hồi bé “ Ông trời mặc áo giáp đen/ Ra trận/ Muôn nghìn cây mía múa gươm/ Kiến hành quân đầy đường/ Lá khô/ Gió cuốn/ Bụi bay cuồn cuộn…Sấm ghé xuống sân khanh khách cười…”Thế rồi đến lúc đổ mưa, cái mưa mùa hạ cũng thật diệu kì. Nó ào ào, dào dạt. mạnh mẽ xối nước xuống trần gian cho đồng ruộng no nước, cây cối thỏa thuê, người người mát mẻ rồi lại nhanh chóng tạnh luôn chứ không lây rây như mưa xuân, không dầm dề não nuột giống mưa thu. Khi tạnh mưa, đất trời quang quẻ, thanh sạch và trong lành đến ngây thơ. Không yêu sao được những trận mưa mùa hạ như vầy?! Còn cái nắng mùa hạ, tuy có gắt gao và nhiều lúc oi nồng khiến người lao động đầm đìa mồ hôi và mệt mỏi rã rời thật đấy. Nhưng thuở trẻ nít, bọn tôi có hãi gì cái nắng ấy. Chúng tôi len lén trốn bố mẹ ra khỏi nhà tìm nhựa mít dính chuồn chuồn. Những chú chuồn chuồn ông to kệu hoa văn vàng đen đẹp mê ly. Rồi những chú chuồn chuồn ớt đỏ chót cũng khó lòng thoát khỏi tay bọn trẻ chúng tôi. Chúng tôi mang về thi nhau xem ai được nhiều hơn rồi nâng niu ngắm nghía, chán chê lại thả ra cho chúng về nơi của chúng chứ không làm hại bất kì chú chuồn chuồn nào. Lớn hơn chút nữa thì những ngày nắng to, nước ruộng nóng rẫy lên làm “Chết cả cá cờ/ Cua ngoi lên bờ” chúng tôi lại rủ nhau đi bắt cua bò cá ngáp. Rìa bờ cỏ hoặc trên những ngọn lúa, chúng tôi tha hồ tóm những chú cua trốn nắng, còn trong các hang cua thì những chú cá cờ, cá riếc chui vào, bị chúng tôi vốc ra từng nắm . Khi đã đầy giỏ, chúng tôi hí hửng mang về. Có khi tham lam còn bắt thêm để dắt cua vào cạp quần đến xệ ra ấy chứ. Tối đến lại tha hồ ăn canh cua, cá kho, ngon phải biết!
    Không chỉ có mưa nắng nồng nàn, cây xanh rợp bóng, mùa hạ còn hút hồn tôi bởi những loài hoa. Đầu mùa hạ là hoa gạo thắp lửa bên đường , tiếp theo là hoa phượng đỏ rực sân trường, là bằng lăng hồng tươi nơi góc phố và hoa sen vừa thanh tao vừa ngan ngát trong đầm. Còn những trái ngọt trĩu cành của mùa hè thì khỏi phải bàn, vừa đa dạng phong phú vừa thơm ngon đến đê mê. Nhớ thuở chăn trâu cắt cỏ, mùa hạ, chúng tôi hay ăn quả me rừng, dẫu chua chua chan chát lúc ban đầu nhưng sau đó thì ngọt mát rất sâu nơi cuống họng giúp giải khát trong cái nắng hè thật tuyệt vời. Rồi chúng tôi còn chui tít vào rừng tìm quả tầu tấu vàng ươm, long lanh như những quả duối dưới xuôi nhưng ngọt lịm rất thú vị; lại còn những quả lạc tiên vàng đậm được bọc trong chiếc lồng lưới đẹp như xiêm áo cô tiên mới thơm ngon làm sao! Trong vườn nhà ngày đó thì bạt ngàn dứa, mít, quéo, ổi, nhãn… mỗi loài một vị riêng nhưng ấn tượng chung là vừa rất ngọt ngon vừa thơm ngạt ngào.
    Tất cả hương vị, sắc màu, và kỉ niệm đẹp về mùa hạ của một thời cứ nồng nàn mãi trong tôi để giờ đây, đã vào tuổi xưa nay hiếm, tôi vẫn yêu mùa hạ đến vô cùng!

Sao Đỏ 2-10-2023
Song Thu

VỀ QUÊ



Cả đời phải sống tha hương,
Hôm nay về lại làng Tường quê cha.
Nhớ về từ thuở xưa xa,
Quê nghèo toàn những mái nhà lợp tranh.
Xung quanh bao bọc tre xanh,
Giếng làng trong vắt, long lạnh in trời.
Làng tôi đời lại nối đời,
Sắn khoai nuôi những lớp người lớn lên.
Dân quê chất phác rất hiền,
Quần thâm, áo vá hồn nhiên yêu đời.
Sau làng là dãy núi đồi,
Nhắc ta nhớ lại một thời chăn trâu.
Con trâu nay có còn đâu,
Trẻ con không phải dãi đầu nắng, mưa.
Ta già cứ nhớ ngày xưa,
Thời gian bay vụt như vừa hôm qua.
Làng nay nhà đẹp nguy nga,
Bây giờ xã đổi thành ra tên phường.
Chạnh lòng một thoáng tiếc thương,
Lớp người xưa của quê hương thưa dần.
Làng quê đổi mới thanh tân,
Này thành phố xá muôn phần đẹp tươi.
Tự hào làng xóm quê tôi,
Người dân năng động xây đời ấm no.


29/9/2023
Đề Kháng



ĐƠ


Người già đầu óc khổ thường đơ,
Lúc nhớ, khi quên hóa ngẩn ngơ,
Ra ngõ đi chơi rồi lạc lối,
Vào nhà hoang tưởng thấy bơ vơ.
Vòng đời luẩn quẩn sao buồn quá!
Qui luật xưa nay chẳng đáng chờ.
Lão hạc lang thang đi phượt núi,
Lên tiên khắc đến chẳng cần mơ.


28/9/2023
Đề Kháng

Festival HỘI TRUNG THU CHÍ LINH- HẢI DƯƠNG





Chương trình múa diễn Chí Linh
Muôn người hưởng ứng tâm tình thể thao
Mười tám phường xã khởi chào
Tên hồng tỏa rạng anh hào bốn phương
Đồng tâm ý chí quật cường
Vinh quang chói lọi thiên đường đất thiêng
Côn Sơn Kiếp Bạc thánh hiền
Rạng danh Bát Cổ giữa miền trung du
Từ xưa giữ vững cơ đồ
Nguyên- Minh xác giặc sóng xô Bạch Đằng
Bây giờ Pháp- Mỹ trôi băng
Tàu- Miên cũng chạy cháy bằng cỏ khô
Lòng dân hướng mãi Cụ Hồ
Xây thành phố đẹp Chí Linh xứng tầm
Festival tỏa sao ngân
Đẹp màn vũ điệu mùa thu đón mừng.


Văn Nhã
 29-9-23

 
THIẾU NHI CHÍ LINH 
ĐÊM HỘI TRUNG THU



Vui mừng đánh phấn tô son
Cùng đem một tiếng cười giòn mãi đâu
Cho dù vẫn tiết trời Ngâu
Lặng im rỡn với giàn trầu những hoa

Festival đến cửa nhà
Cờ treo đỏ rực bài ca rộn lời
Đèn quân kéo tự trăm nơi
Nghe tin bạn rủ cùng chơi rỡn trò

Liên hoan khúc nhạc câu hò
Mình vui bánh kẹo đáng lo mấy lần
Trung thu múa điệu kỳ lân
Thơm tình bạn hữu muôn phần được chia


Văn Nhã 
28-9-23

Thứ Hai, 25 tháng 9, 2023

ĐẤT TỔ



Tôi về thăm đất quê hương,
Nơi ta khôn lớn Hải Dương quê mình.
Đất này thày, mẹ ta sinh,
Quê cha, đất tổ đẹp xinh muôn đời.
Đồng bằng bát ngát xanh tươi,
Yêu sao tình đất, tình người Hải Dương.
Từ xưa nổi tiếng tỉnh Đông,
Bao lần giặc đến, giặc không đường về.
Mái đình, giếng nước, sông quê,
Bao nhiêu ký ức ùa về tuổi thơ.
Ta về tìm lại dấu xưa,
Những ngôi làng cổ bây giờ ở đâu?
Sông sâu giờ đã bắc cầu,
Trên đồng máy chạy thay trâu đi cày.
Làng quê giờ đã đổi thay,
Quê hương giàu mạnh từng ngày đi lên.
Dẫu ta đã đến trăm miền,
Thêm yêu đất mẹ dịu hiền Hải Dương.

7/9/2023
Đề Kháng



THU ĐẾN


Hạ qua nắng nóng dịu nhiều rồi,
Thu đến lá vàng rụng khắp nơi.
Ngoài ruộng lúa đồng xanh mát mắt,
Trong vườn hoa cúc nở vàng tươi.
Người đi trong dạ còn vườn vấn,
Kẻ đến nội tâm cũng rối bời.
Sáng sớm sương sa trời chớm lạnh,
Hoàng hôn nắng nhạt rạng chân trời.


15/9/2023
Đề Kháng



LẨM CẨM



Tuổi già khổ cái thân tôi,
Hay quên, lẩm cẩm, lôi thôi quá phiền.
Nhiều năm gặp lại bạn hiền,
Gõ đầu không nhớ nổi tên là gì!
Thân già, óc cũng già đi,
Tự nhiên đã lập thành qui luật rồi.
Người thường chẳng chống được trời,
Thôi đành đi hết kiếp người biết sao!
Người già bước thấp, bước cao,
Trượt chân, vấp ngã lúc nào ai hay?
Cuối đời là lúc trời đày,
Bao nhiêu thứ bệnh hàng ngày hành ta.
Rõ ràng vật ở tay ta,
Đi tìm lục lọi khắp nhà thấy đâu!
Làm thơ tìm ý, đặt câu,
Lúc sau ngồi viết trong đầu trống trơn.
Cuối đời khổ nhất nỗi buồn,
Một mình còm cõi, cô đơn giữa đời.
Người già lẩm cẩm, tức cười,
Trăm năm một thoáng kiếp người vụt qua.


17/9/2023
Đề Kháng

CẦU Ô THƯỚC




Thu về xào xạc heo may
Tình yêu thắm vẻ làn mây lững lờ
Sông Tương một dải ngẩn ngơ
Bắc cầu ô thước đôi bờ lại qua

Thiên triều dạ xót ơn hòa
Trời ban gặp gỡ hai ta một ngày
Nên ngâu cứ vậy tỏ bày
Dầm dề giọt thả đắng cay ngọt bùi

Than ôi Ngưu Chức nổi trôi
Năm trường bão dạt mưa trồi nhớ thương
Mưa tháng bẩy gẫy cành bòng
Nắng tháng tám để trám bong mất cành

Tóc dù trắng điểm đầu xanh
Thu còn mộng được trong lành ước mơ
Niềm vui rộn rã từng giờ
Mang điều hy vọng lời thơ ân tình!!!

Văn Nhã
 22-9-23


 
NIỀM VUI



Mây giăng nẻo ấy ngày thu
Đồng xanh buổi sớm sương mù dải hoang
Làng quê nắng bủa êm vàng
Nghe đều khúc nhạc tình tang vọng về
Nỗi niềm ước mãi say mê
Năm năm phố thị câu thề chẳng phai
Chí Linh quyết vượt đường dài
Xây Thành lộng lẫy vì ai một lòng
Huy hoàng "xanh- sạch- sáng" mong
Dù bao sức trẻ muôn vòng dựng quê
Khó khăn sát cánh vai kề
Đưa vùng núi địa sơn khê thưở nào
Văn minh lộng lẫy cờ sao
Trăm ngàn kỷ niệm dâng trào xứ ta
Địa linh nhân kiệt giao hòa
Chí Lính "bát cổ" rừng hoa sắc hồng !

12- 09- 2023
Văn Nhã

Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2023

VẬN ĐỘNG


Lời khuyên cho các cụ già,
Muốn cho khỏe mạnh chúng ta đừng lười.
Thể thao, thể dục khỏe người,
Nhẹ nhàng vận động thảnh thơi tuổi già.
Xin đừng ngồi mãi trong nhà,
Thành thói quen xấu, khiến ta chây ì.
Người già cần phải kiên trì,
Quyết tâm luyện tập việc gì cũng xong.
Đi bộ một việc bình thường,
Mà cho sức khỏe tăng cường dẻo dai.
Nếu không đi được đường dài,
Thì ta cố gắng đi vài cây(km) thôi.
Kiên trì trong một tháng trời,
Thấy điều tốt đẹp trong người xảy ra.
Nhịp tim, huyết áp điều hòa,
Tiểu đường, xương khớp cũng là giảm đi.
Người già luyện tập kiên trì,
Sống vui, mạnh khỏe còn gì tốt hơn.
Ngày thường giúp được cháu, con,
Ăn ngon, ngủ được ta còn là tiên.


4/9/2023
Đề Kháng




QUÁ GIÀ


Khi người ta đã quá già,
Hình hài xấu xí như ma cà rồng.
Cháu con còn chẳng muốn trông,
Nghĩ xem có khổ quá không hỡi người?
Mặt nhăn, má hóp, da mồi,
Thân còn da bọc xương thôi gầy còm.
Tháng, năm gậy đỡ lưng còng,
Bước đi dò dẫm lần trong cõi đời.
Ngày thì thuốc uống nuôi người,
Bao nhiêu thứ bệnh đồng thời hành ta.
Khi người ta đã quá già,
Là gần tiên giới, dần xa cõi trần.
Cuộc đời một thoáng phù vân,
Mà là bể khổ muôn phần xót xa.


28/8/2023
Đề Kháng

Chủ Nhật, 27 tháng 8, 2023

GỌI THU

(gửi miền ấm nắng)




Thu đã ở cuối trời em nhỉ
Thu mắt anh trôi phía em rồi
Vạt nắng nơi em hanh bùn lên hoa súng
Ở nơi này thu xót lại sương rơi
Như chiều muộn em vừa ra khỏi ngõ
Gọi dấu yêu thảng thốt má cười
Đông chạng vạng đâu đây mùi thu cũ
Mùa thu ơi mùa thu xa xôi
Cúc họa mi nhỏ như nàng chân đất
Chạy lên đê chạy ở phía heo may
Hớn hở như màu tinh khiết trắng
Chạy vào đông ngủ đợ cõi yêu này
Gọi thu gọi em Ô môi leo lét lửa
Lũ không về mặn chéo vạt bà ba
Có một chiều ở vòng cung châu thổ
Em thấy đàn chim tránh rét ngang qua


27/11/2016
Trọng Luân

ĐÀO ĐƯỜNG



Có đâu như ở Sơn La?
Làm đường xong, lại đào ra nhiều lần.
Làm phiền gây khổ cho dân,
Phí bao tiền của, muôn phần xót xa.
Sao không học nước người ta,
Khánh thành đường nghĩa là làm xong.
Không còn những chuyện lòng vòng,
Người ta cấm chuyện đào đường lung tung.
Nước ta qui hoạch bùng nhùng,
Các ngành một tỉnh không cùng chung lo.
Cho nên mới rối tơ vò,
Người làm, kẻ phá là do…cái đầu.
Bao giờ đại biểu dân bầu,
Làm đâu được đấy, không sầu lòng dân.


22/8/2023
Đề Kháng

ĐANG HÈ




Mải ngắm cảnh khi hè sang nắng đỏ
Cành phượng hồng say đắm ngỏ vần thơ
Niềm bâng khuâng thiếu nữ vẫn mong chờ
Nghe rộn rã tâm hồn mơ mộng thắm

Có vạn thứ trong yêu nồng sâu đậm
Cho muôn lòng để dấu ấn theo hè
Tiếng sáo diều thêm rộn rã đàn ve
Lời lũ trẻ bên nương chè thơm ngát

Mùa hè đến tô cánh đồng bản nhạc
Ríu rít bầy chiền chiện gác hàng me
Khóm lộc vừng đơm ngát nụ mải mê
Bên sườn núi đượm câu thề sim mọng

Ở khắp nẻo bướm say vòng bên lõng
Chim theo về hót mãi giọng ngân nga
Trên mặt hồ cá nhảy điệu quê nhà
Vườn trái đỏ nhãn vải na thơm thảo

Tiếng loa gọi gieo lòng ai láo nháo
Lại luân phiên cúp điện bão mồ hôi
Vừa tăng tiền cửa đã khép giữa hồi
Hàng xóm vậy vẫn dư dôi thỏa mãn

Điện năng lượng điện mặt trời điện gió
Từng nhà dân sản xuất đủ tiêu sài
Phá độc quyền đoàn kết bởi ngày mai
Đem mát mẻ cả trong ngoài tỏa sáng

Đồng chuyển vụ mong nước tràn mương máng
Khó khăn nhiều vẫn giữ vững niềm tin
Bội thu nhiều sản phẩm đến trăm miền
Làm xuất khẩu để xóm làng vui vẻ

Làn quan họ luôn thấu tình trọn lẽ
Điệu "la rằng" điệu "cái ả" "đường ban" ...
Câu mời trầu ở nhé bạn đừng sang
Sẽ đẹp mãi thêu nắng vàng gió khởi

Văn Nhã
13-8-23

Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2023

Những mùa thu độc lập đã đi qua

Thật ra học tới cấp hai tôi mới biết chữ Quốc Khánh. Cũng nhờ đó mà biết 2/9 là ngày Quốc Khánh của nước mình chứ trước đó chỉ mong đến 2/9 để được ăn cơm đoàn kết ở giữa làng. Vui lắm. Mà bữa ăn ấy rất nhiều thịt lợn.
Hồi ấy những năm đầu 60. Hòa Bình lập lại vài năm, lại mới vào HTX nên làng xóm thanh bình đến lạ. Ngày 2/9 là xã nhà có thi đấu thể thao. Nhảy cao nhảy xa, cướp cờ, kéo co, bịt mắt bắt dê. Nhưng lạ mắt và thích thú nhất là chỗ đánh tổ tôm điếm và chọi gà. Ở làng tôi chỉ có vài nhà có gà chọi. Họ đều là người dưới xuôi lên tản cư hồi chống Pháp. Đã gần 60 năm mà tôi vẫn nhớ gà nhà ai cựa dài, gà nhà ai cứ đi chọi là xoa rượu vào cổ vào ức vào mỏ khiến con gà đỏ lên ngầu lên hung dữ. Tôi chen vào tận vòng trong ngồi xuống bên cạnh cái vòng tròn bằng vôi vừa xem vừa dụi mắt bụi đất bay mù mịt. Xem chán rồi ra chỗ tổ tôm điếm nhìn ông già gõ cái trống con kêu tom tom và những bóng người đi lại. Chiều, cả làng ăn liên hoan. Chỗ liên hoan là sân trường cấp 1 trên đỉnh đồi và dưới chân nó là đường tàu Hà nội - Lao Cai. Tôi nhớ tôi được ăn cơm canh chuối và thịt lợn luộc để vào lá chuối tươi giữa nong. Ăn rồi được quả chuối đứng nhìn tàu hỏa ngược qua làng còi kêu bô bô.
Có một năm. Gần đến 2/9 tôi bán mấy giỏ cua được 8 hào để dành ngày Quốc Khánh đi tàu hỏa lên Thị Xã Yên Bái ăn kem. Tàu hỏa ngày 2/9 đông lắm. Nông dân các vùng chỉ đợi ngày này ra thị xã xem các cuộc vui ngày quốc khánh. Lên đến thị xã đã gần trưa. Giữa thu nắng cháy vỏ bưởi. Xuống ga Yên Bái mấy thằng ron ron chân đất đi trên đường nhựa ngược lên thấy có chỗ đông người lắm. Họ bảo đấy là "sân căng.". Nơi này họ thi đấu bóng chuyền. Xem chán rồi đi quay về ga. Bố tôi dặn đừng đi rẽ ngang cứ đi đường thẳng rồi quay về khỏi lạc. Chả thấy hang kem chỗ nào. Đói quá khát quá. Dọc đường thấy người ta xúm đông xúm đỏ quanh cái vòi nước. Có mấy người dân tộc mặc áo quần thêu chỉ xanh đỏ cúi uống nước máy, cười nhe răng vàng. Tôi cũng chen vào nghiêng đầu cho nước vòi toe toe vào mồm ướt cả cổ. Thích thế.
Chuyến tàu xuôi 2 giờ chiều đầy những khuôn mặt nhà quê mệt mỏi hả hê trở về. Năm sau tôi dứt khoát không đi thị xã nữa. Ngày 2 tháng 9 cứ ở nhà mà xem mít tinh rồi xem các trò chơi của quê mình cũng vui chán. Thi thoảng có người làng được về tận Hà Nội xem lễ duyệt binh kể chuyện mấy ngày không hết. Nhưng họ cũng lại giống tôi là cũng đói và cũng ra vòi nước công cộng uống sùi bọt mép rồi lên tàu về quê. Điều thú vị nhất trong ngày tết độc lập ở Hà Nội là lễ duyệt binh. Từ năm 1965 trở đi chiến tranh với không quân Hoa Kỳ trên toàn miền Bắc. Từ ấy lễ duyệt binh mồng 2/9 trở thành quá khứ nhớ nhung khao khát của mỗi người Hà Nội. Mãi cho tới năm 1975 mới lại có lễ duyệt binh trở lại. Ngày 2/9 ở Hà Nội năm nào người ta cũng đón chờ xem duyệt binh, náo nức hào hùng tự hào và hi vọng.
Có một 2/9 ấy là năm 1969 liên hoan để đi học đại học. Mẹ đong cân rưỡi đậu tương cho tôi mang ra chợ đổi đậu phụ. Nhà làm đậu đổi 1 kí đậu tương ăn kí rưỡi đậu phụ. Mẹ mổ con ngan cả nhà xì xụp trong ngày Quốc khánh. Mấy đứa em mặc quần đùi không có áo hỏi, anh đi đại học tận Bắc Thái có xa hơn Hà Nội không? Ừ xa lắm. Chúng nó được bữa cơm no có thịt là sướng rồi. Ngày hôm sau lên đường đi tập trung thì nghe tin Bác Hồ mất. May là ngày Quốc Khánh đã qua rồi. Ai cũng buồn suốt cả những ngày mùa thu năm ấy.
Lại một ngày 2/9 tôi lên đường tòng quân đánh giặc. Lúc ấy tôi đã học năm thứ 3 đại học. Mùa thu nào cũng là dịp trai tráng lên đường. Những chuyến tàu hỏa chạy vào Nam buông trắng những lá thư không tem hoặc có tem xuống đường Nam Bộ. Năm ấy mồng 2/ 9 Hà Nôi nắng vàng như mật. Chúng tôi hành quân từ phía cầu phao Chương Dương qua nhà Bát cổ rồi ra ga Hà Nội. Chúng tôi đi dưới tán phượng tán cây sữa đường Tràng Thi. Giữa thu, lá phượng rơi dào dạt như cốm vàng trên mũ trên ba lô của lính. Qua hồ gươm tôi nhớ rõ trên đỉnh tháp rùa có ngôi sao và những bóng nữ công nhân đầu đội mũ sao vuông đeo súng trường đạp xe hối hả trên đường. Nhớ một mồng 2/9 năm học trước chúng tôi kéo nhau về Hà Nội ra hồ Tây ăn bánh tôm để thưởng thức không khí ngày quốc khánh. Mùa thu Hà nội đẹp hơn tất cả các nơi khác trên đất nước mình. Cái mùi nắng mùi gió và mùi lá vàng trong lúc rơi rơi thật là thơm. Cái hương thơm mùa thu Hà nội thật là nhẹ mà cứ vướng vất mãi trong gió. Tôi không thể hình dung ra lúc cha anh chúng tôi lắng nghe Bác Hồ đọc bản tuyên ngôn độc lập gió ở quảng trường Ba Đình thế nào. Nhưng tôi cam đoan gió hôm 2/9 năm ấy và gió hồ Tây hôm nay giống hệt nhau. Hôm ấy lũ sinh viên chúng tôi hít thở thật sâu cái mùi thơm như cốm của gió mùa thu Hà Nội vào lồng ngực và rồi đúng ngày 2/9 năm sau tôi đeo ba lô đi trên đường Hà Nội ra ga Hàng Cỏ vào chiến trường.
Quốc gia nào mà chả ngày Quốc khánh. Ngày ấy là ngày tự hào, ngày vui của cả một dân tộc. Ngày ấy dứt khoát là sự đánh đổi không hề nhỏ của một quốc gia. Ngày ấy với bất kì nước lớn nước nhỏ cũng đều thiêng liêng như nhau. Nhưng Quốc khánh của dân tộc ta lại vào mùa đẹp nhất trong một năm và nó diễn ra ở một vùng đất đẹp nhất trên tổ quốc mình.
Từ bấy đã mấy chục ngày Quốc Khánh. Có những cái Quốc khánh chứng kiến đồng đội chết chưa kịp bữa liên hoan có tiêu chuẩn mùng 2 tháng 9 mỗi chiến sĩ nửa hộp thịt. Dịp Quốc khánh nào cũng là những trận đánh quyết lập công dâng lên ngày độc lập của non sông mình. Đã 50 năm các bạn tôi hi sinh trong chiến dịch bảo vệ Thị Xã và thành cổ Quảng Trị hay ở Tây Nguyên. Họ vĩnh viễn đón những mùa thu lại là mùa mưa miền Nam, còn chúng tôi trở về nay tóc bạc chân run đi trong ngày Quốc Khánh ngạt ngào mùi trái bưởi trái na trái thị … mùi của mùa thu tinh khiết vàng. Mùng 2/9 năm nào cũng lại sắp vào rằm Trung thu và tôi thấy năm nào nước sông Thao quê tôi dịp này cũng đầy nước. Năm nào trời Hà nội cũng thơm như mật. Mà kì lạ vô cùng cứ sau ngày 2/9 là Hà Nội đổ mưa, cơn mưa xanh và sạch, cơn mưa dịu êm của mùa thu nay lung linh những con đường phố xá cao ốc đẹp xinh. Chẳng giống chúng tôi ngày xưa, con cháu bây giờ mặc thật đẹp và đi xe cũng rất đẹp lên công viên, ra đồng hoa sông Hồng, đi du thuyền đi cắm trại và những cuộc liên hoan tưng bừng trên phố trong các nhà hàng đèn nến sáng chưng. Tôi lên hồ Tây, rồi lại ra hồ Gươm ngồi lặng một mình dưới gốc cây lộc vừng nhìn lên tháp rùa có ngôi sao nhớ những ngày tết độc lập mà tôi đã đi qua.

Nguyễn Trọng Luân

ĐẸP QUÁ MỐI TÌNH



Chuyện chàng Ba nàng Út
Ngày Mèo Vạc thăm quan
Chợ tình nơi Hà Giang
Đã khắc vào tâm thức

Hai dân tộc Nùng Dáy
Một bức tranh thưở ấy
Hang Khau Vai (dải mây)
Nhuộm máu ngày hai bảy

Mỗi năm vào tháng ba
Cặp trai gái đến chợ
Điểm chuyện tháng ngày qua
Mãi tô hồng duyên nợ

Rồi trở về chốn cũ
Cùng lao động mặn mà
Xây vùng biên giới đẹp
Đúng xứ rồng tiên ta


Văn Nhã
 11/8/2023

Thứ Hai, 14 tháng 8, 2023



Tuổi già đêm ngủ thường mơ,
Bao nhiêu những chuyện bất ngờ xảy ra.
Không còn ở cõi ta bà,
Mây đưa ta đến nơi xa cõi trần.
Cảnh tiên tươi đẹp vô ngần.
Nguy Nga cũng điện muôn phần đẹp tươi,
Của ngon, quả ngọt dâng đời,
Những nàng tiên nữ vui cười hát ca,
Giật mình thức bởi tiếng gà,
Vẫn thôi là một ông già đáng thương.
Cơm niêu, nước lọ đời thường,
Đường đời vẫn trải đoạn trường ốm đau.
Vẫn cơ thể cũ nát nhàu,
Dò đi từng bước quá cầu...gió bay...

9/8/2023
Đề Kháng