Buồn thay khi tuổi đã già,
Bao nhiêu thứ bệnh sinh ra hành mình.
Muôn đời qui luật tử sinh,
Luôn theo cuộc sống yên bình của ta.
Đời người năm tháng trôi qua,
Dù không muốn vẫn phải già, khổ không!
Đời người bể khổ chất chồng,
Thoáng thôi đã cuối đoạn đường trăm năm.
Da mồi, tóc bạc, mặt nhăn,
Lưng còng, gậy đỡ khó khăn bước đường.
Ốm đau, hoạn nạn, chuyện thường,
Ở nhà ít, ở nhà thương thì nhiều.
Người già như lá vàng treo,
Trên cây run rẩy những chiều gió bay.
Đó là sự thật đắng cay,
Gió rung dũng đến một ngày lá rơi.
Cũng là qui luật muôn đời,
Lạnh lùng cứ bám loài người chúng ta.
Buồn thay khi tuổi đã già,
Bao như thứ bệnh sinh ra hành mình.
24/5/2024
Đề Kháng
VĨNH BIỆT
Qui luật tử sinh lặng lẽ trôi,
Hung tin bác đã vội đi rồi,
Tri Ân xóm bút trào thương nhớ,
Vĩnh biệt nhà thơ danh Tạ Ngôi,
Lục bát ngọt ngào trong “Hồn Cỏ”
Đường thi sắc sảo mát lòng người,
Âm dương cách trở tình lưu luyến,
Còn thấy như anh vẫn nói cười.
8/5/2024
Đề Kháng
LỜI RU
Nhớ ngày xưa bé tí teo,
Mẹ ngồi trong mái tranh nghèo ru ta.
Thiết tha, mộc mạc lời ca,
Suốt đời nhớ những chiều xa mơ màng:
“ Bềnh bồng sông nước mênh mang,
Đò dọc người cấm, đò ngang cho chèo.
Đố ai đốt cháy ao bèo,
Để ta gánh đá Đông Triều về ngâm.
Bao giờ cho đá nảy mầm?
Cây sung ra nụ, cây cần nở hoa.
Bao giờ trạch đẻ ngọn đa,
Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình.
Bao giờ rau diếp làm đình,
Gỗ lim ăn ghém có tình đôi ta”.
Nghe lời ru cũ thật ngoa,
Mà nay nhớ lại lòng ta bồi hồi.
Mới hay cuộc sống con người,
Hư hư, thực thực giữa đời mênh mông…
4/5/2018
Đề Kháng
QUI LUẬT
Bây giờ lẩm cẩm tuổi già,
Lại càng nuối tiếc thời là trẻ ranh.
Thời gian vùn vụt trôi nhanh,
Thoáng thôi là quãng ngày xanh chẳng còn.
Bây giờ cơ thể héo mòn,
Bắp cơ teo hết chỉ còn giơ xương.
Thân già thì thật thảm thương,
Bao nhiêu thứ bệnh tìm đường hại ta.
Sao người ta cứ phải già?
Để ta xấu xí như ma thế này!
Vĩnh hằng trái đất vẫn quay,
Tuần hoàn sinh tử đổi thay trên đời.
Chúng ta được sống làm người,
Đành theo qui luật đất trời biết sao!
Đời người như giấc chiêm bao,
Giật mình đã sắp bay vào cõi tiên.
28/4/2024
Đề Kháng
HÀ NỘI
Nhiều lần về thăm quê,
Đều phải qua Hà Nội.
Lần nào thôi cũng vội,
Chẳng được đi tham quan.
Hà Nội vượt thời gian,
Mấy ngàn năm vẫn trẻ.
Trải qua bao thế hệ,
Viết những bản hùng ca.
Hà Nội bốn mùa hoa,
Nên lúc nào cũng đẹp.
Người Việt yêu tha thiết,
Trái tim của nước mình.
Đây thành phố hòa bình,
Trải bao lần giặc dã.
Kẻ thù đều gục ngã,
Trước thành phố anh hùng.
Trận chiến thắng lẫy lừng,
Đã ghi vào lịch sử,
Ngàn năm sau vẫn nhớ,
"Điện Biên Phủ trên không "
Lừng lẫy một chiến công,
Trang sử vàng sáng chói.
Cho nhân dân thế giới,
Biết tài người Việt Nam.
14/4/2024
Đè Kháng
VÃN CẢNH CHÙA
Tâm linh du ngoạn buổi đầu xuân,
Rừng núi hoa ban nở trắng ngần,
Tĩnh mịch ngôi chùa như cổ tích,
Hoàng hôn vang vọng tiếng chuông ngân,
Ngàn năm di tích còn lưu mãi,
Truyền thống cháu con cũng xứng tầm,
Đất nước thanh bình xây hạnh phúc
Việt Nam đổi mới chọn canh tân.
23/2/2024
Đề Kháng