Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024

LẠI MỘT MÙA XUÂN THIẾU VỢ

Thiếu vợ ngày xuân cũng ỉu xìu
Cơm, canh bỏ dở sực mùi thiu
Công to vốn mỏng cần vun vén
Việc lớn tiền hao phải chắt chiu
Giá vẽ ruồi bâu, người vắng vẻ
Bàn thơ gián đậu, cảnh đìu hiu
Màu khô, giấy dó nằm bừa bộn
Mặc kệ ngoài kia khách dập dìu.

06/02/2024
Nguyễn Đức Hưng




MỘT GÓC VƯỜN QUÊ VÀO HẠ




Một góc vườn quê lúc nắng phơi
Mây bông lởn vởn phía chân trời
Lao chao một chiếc mo cau rụng
Chấp chới đôi tùm phấn nhãn rơi
Mái ngói rêu phong thêm cổ kính
Lùm cây nắng nhuộm lại xinh tươi
Nghiêng mình lợn mẹ cho con bú
Đứa bé mang em tắm giếng khơi.

Nguyễn Đức Hưng
06/4/2024



THƠ VỊNH BỨC TRANH CẶP GÀ



Ngồi buồn mải ngắm bức tranh gà
Chúng nghĩ điều gì lại đứng xa(?)
Vẻ cậu đâu mong nhanh tối thẫm
Lòng cô chỉ muốn chóng chiều tà
Tinh sương háo hức săn cùng đón
Chếch bóng mập mờ lảng với ra.
- Bậu muốn thăm ai, em đến với ?
- Đây sang chúc Tết, đấy về nhà !!


Nguyễn Đức Hưng
03/5/2024


BUỒN

Buồn thay khi tuổi đã già,
Bao nhiêu thứ bệnh sinh ra hành mình.
Muôn đời qui luật tử sinh,
Luôn theo cuộc sống yên bình của ta.
Đời người năm tháng trôi qua,
Dù không muốn vẫn phải già, khổ không!
Đời người bể khổ chất chồng,
Thoáng thôi đã cuối đoạn đường trăm năm.
Da mồi, tóc bạc, mặt nhăn,
Lưng còng, gậy đỡ khó khăn bước đường.
Ốm đau, hoạn nạn, chuyện thường,
Ở nhà ít, ở nhà thương thì nhiều.
Người già như lá vàng treo,
Trên cây run rẩy những chiều gió bay.
Đó là sự thật đắng cay,
Gió rung dũng đến một ngày lá rơi.
Cũng là qui luật muôn đời,
Lạnh lùng cứ bám loài người chúng ta.
Buồn thay khi tuổi đã già,
Bao như thứ bệnh sinh ra hành mình.


24/5/2024
Đề Kháng




VĨNH BIỆT

Qui luật tử sinh lặng lẽ trôi,
Hung tin bác đã vội đi rồi,
Tri Ân xóm bút trào thương nhớ,
Vĩnh biệt nhà thơ danh Tạ Ngôi,
Lục bát ngọt ngào trong “Hồn Cỏ”
Đường thi sắc sảo mát lòng người,
Âm dương cách trở tình lưu luyến,
Còn thấy như anh vẫn nói cười.


8/5/2024
Đề Kháng


LỜI RU

Nhớ ngày xưa bé tí teo,
Mẹ ngồi trong mái tranh nghèo ru ta.
Thiết tha, mộc mạc lời ca,
Suốt đời nhớ những chiều xa mơ màng:
“ Bềnh bồng sông nước mênh mang,
Đò dọc người cấm, đò ngang cho chèo.
Đố ai đốt cháy ao bèo,
Để ta gánh đá Đông Triều về ngâm.
Bao giờ cho đá nảy mầm?
Cây sung ra nụ, cây cần nở hoa.
Bao giờ trạch đẻ ngọn đa,
Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình.
Bao giờ rau diếp làm đình,
Gỗ lim ăn ghém có tình đôi ta”.
Nghe lời ru cũ thật ngoa,
Mà nay nhớ lại lòng ta bồi hồi.
Mới hay cuộc sống con người,
Hư hư, thực thực giữa đời mênh mông…

4/5/2018
 Đề Kháng



QUI LUẬT

Bây giờ lẩm cẩm tuổi già,
Lại càng nuối tiếc thời là trẻ ranh.
Thời gian vùn vụt trôi nhanh,
Thoáng thôi là quãng ngày xanh chẳng còn.
Bây giờ cơ thể héo mòn,
Bắp cơ teo hết chỉ còn giơ xương.
Thân già thì thật thảm thương,
Bao nhiêu thứ bệnh tìm đường hại ta.
Sao người ta cứ phải già?
Để ta xấu xí như ma thế này!
Vĩnh hằng trái đất vẫn quay,
Tuần hoàn sinh tử đổi thay trên đời.
Chúng ta được sống làm người,
Đành theo qui luật đất trời biết sao!
Đời người như giấc chiêm bao,
Giật mình đã sắp bay vào cõi tiên.


28/4/2024
 Đề Kháng



HÀ NỘI

Nhiều lần về thăm quê,
Đều phải qua Hà Nội.
Lần nào thôi cũng vội,
Chẳng được đi tham quan.
Hà Nội vượt thời gian,
Mấy ngàn năm vẫn trẻ.
Trải qua bao thế hệ,
Viết những bản hùng ca.
Hà Nội bốn mùa hoa,
Nên lúc nào cũng đẹp.
Người Việt yêu tha thiết,
Trái tim của nước mình.
Đây thành phố hòa bình,
Trải bao lần giặc dã.
Kẻ thù đều gục ngã,
Trước thành phố anh hùng.
Trận chiến thắng lẫy lừng,
Đã ghi vào lịch sử,
Ngàn năm sau vẫn nhớ,
"Điện Biên Phủ trên không "
Lừng lẫy một chiến công,
Trang sử vàng sáng chói.
Cho nhân dân thế giới,
Biết tài người Việt Nam.


14/4/2024 
Đè Kháng



VÃN CẢNH CHÙA

Tâm linh du ngoạn buổi đầu xuân,
Rừng núi hoa ban nở trắng ngần,
Tĩnh mịch ngôi chùa như cổ tích,
Hoàng hôn vang vọng tiếng chuông ngân,
Ngàn năm di tích còn lưu mãi,
Truyền thống cháu con cũng xứng tầm,
Đất nước thanh bình xây hạnh phúc
Việt Nam đổi mới chọn canh tân.

23/2/2024
Đề Kháng

GỬI VÀO BẾN LỨC



Trưa đường Bến Lức nắng hồng
Bụi tuôn mù mịt làng trong bóng dừa
Long An cảnh cũ ngày xưa
Đức Hòa, Đức Huệ chưa mờ dáng ai

Đèn khuya leo lét canh dài
A men lạy chúa thỉnh ngài phù cho
Hoa thơm trái ngọt phụng thờ
Giê Su lạy đức thiên cơ lòng lành

Đồng khô nẻ hạn hoen xanh
Cùng em đạp chiếc xe vành buổi lâu
Cười reo mấy nhỏ Bến Cầu
Trêu đùa giải phóng ngọt câu hò lờ

Hò chơi cho trọn tuổi thơ
Keo sơn gắn chặt từng giờ quyện nhau
Thò tay với chạm mái đầu
Thương anh đứt ruột giả nhàu sợi tơ

Hò ơ trúc mọc rừng thưa
Sài Gòn xa lắc xa lơ mãi ngoài
Muốn em biết cậy nhờ ai
Trồng cây dưỡng trái miệt mài sớm trưa


17-04-2024
Văn Nhã

 

THĂM CHIẾN TRƯỜNG XƯA





Miền nam mãi tận xa
Kỷ niệm xưa đang chờ
Đồng Tháp mười trảng nước
Quên sao được ước mơ

Đánh cho quân ngụy vỡ
Phải giương cờ ra hàng
Quân mình thắng vẻ vang
Cuốn sử vàng ghi dấu

Đã bốn chín năm dẫu
Vẫn in máu anh hùng
Bao chiến sỹ tiên phong
Viết lên dòng lịch sử

Lên Củ Chi rừng sát
Xuống Ấp Bắc Cái Bè
Sang Ngã Sáu Bằng Lăng
Về Tây Ninh Sa Mát

Nghe tâm hồn dào dạt
Tổ quốc hát tình ca
Mừng chiến thắng giao hòa
Nền phồn vinh độc lập

Cho hòa bình thực chất
Khắp dải đất tiên rồng
Bay phấp phới tươi trong
Giữa thiên đường hanh phúc

14/ 4 / 2024
Văn Nhã

 


VÀO TRẬN
 
Lệnh trên ngã sáu tiến vào
Dòng kênh rẽ hướng xôn xao rặng xoài
Bằng Lăng, Hai Tám ban mai
Nguyễn Văn Tiếp chiếc thuyền chài lênh bênh
Đốc Bình lau sậy chia ghềnh
Mỹ Trung mận đỏ đôi kênh nghĩa tình
Năm Tầm, Hai Lụa: áo xanh
Qua vùng ngụy chiếm vẫn dành đồ ngon
Dò la tin tức từng hôm
Bao đoàn giặc đổi chui luồn đến thay
Điều thêm bổ trợ binh bày
Bảo An, Thủy Chiến, dù bay Dân Phòng
Còn hô tử thủ Thiệu mong
Hơi tàn vận héo chớ hòng gượng thân
Ba giờ súng nổ vang rền
Xung phong giải phóng kề bên đầu cầu
Chỉ huy bỏ mặc vàng thau
Thực ra rắn đã mất đầu phải tan
Sáu giờ khu Mỹ* khoe càn
Sẽ sang cứu giúp dẹp tan kẻ thù
Cờ treo xanh đỏ tiểu khu
Dân mừng kéo rợp lời hô vang trời
Muôn năm giải phóng ta ơi
Từ nay vĩnh viễn yêu đời tự do.

Văn Nhã
 13-4-24 

* Ngụy quyền rải truyền đơn trấn an bọn lính Bằng Lăng
Ngày 11 đến 14.3.1975 tại xã Đốc Bình(Đồng Tháp) và Mỹ Trung(Tiền Giang) quân giải phóng đã tiến công ngã sáu Bằng Lăng.

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2024

MAN MÁC

      Có một nỗi buồn cứ âm thầm xiết nhẹ, rất nhẹ mà sao chặt đến ngạt thở, thắt đến tận ruột gan. Biết là vô thường thì khó ai biết trước nhưng mà vẫn phải đối mặt. 

       Cho đến sau sự ra đi mãi mãi của anh Ngôi - Nhà Thơ TẠ ANH NGÔI (vào đầu tháng 5/2024) thì mình thật sự ngạt, cái ngột ngạt đến quay quắt... Đã hơn 3 tuần rồi mình không đủ nhẫn nại đề vào lên bài cho TRI ÂN CUỘC ĐỜI. Chỉ nói gọn trong nhóm TRI ÂN CUỘC ĐỜI thôi thì những thành viên hoặc người thân của thành viên nhóm cũng vắng bóng nhiều. Đầu tiên là em NGUYỄN HỮU TRUNG, thầy BÙI TRÁC TRƯỜNG, rồi Phu nhân của anh NGUYỄN ĐỨC BÌNH, phu nhân của anh ĐỨC HƯNG, Phu quân của chị NGUYỄN THỊ TÔ HÀ; tiếp đến từ năm 2023 đến nay là vợ chồng cô THU BA và thầy TRỌNG TÂN ra đi cách nhau chưa đầy 3 tháng; sau đó không lâu là thầy NGUYẾN MINH TƯ, thầy NGUYỄN VĂN THỊNH, anh TẠ ANH NGÔI. Tất cả những người này không một ai chết vì covid, đều là do bệnh già đến số mà phải đi thôi. Đó là chưa kể đến tứ thân phụ mẫu và người thân của các thành viên... 

      Thực ra , liệt kê như vậy cũng là một cách để nhắc lòng nhớ đến người đi xa cũng như thay một nén tâm nhang khi mà mình không được trực tiếp đưa tiễn họ một đoạn trên con đường xa mãi mãi. Xin được một lòng niệm A DI ĐÀ PHẬT cầu cho tất cả được về miền cực lạc... 

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT 


Nha trang 16/5/2024.                                                                                                 Minh Hương