Những hạt mưa mảnh như sợi chỉ
Gió xuân mềm mơn man không nghỉ
Phố êm đềm trong ánh đèn đêm
Phòng nhỏ hừng lên hơi ấm từ em
Anh cảm thấy như thời trẻ dại
Được nằm trong vòng tay mềm mại
Đêm chìm vào giấc ngủ mùa xuân
Mưa vẫn bay lướt mướt ngoài sân
Tiếng ai ru đằm say câu hát
“Anh đưa em về Đồng Châu tắm mát
Qua con sông sâu, sông sâu đã bắc cầu…”
Đêm Thái Bình cho ta nằm bên nhau
Theo tiếng gọi”Mùa Xuân Gặp Bạn”
Giữa sông em tình anh mắc cạn
Để những gì có được chẳng trôi đi…
Tạ Anh Ngôi
Lại say người Ngọc Thái Bình
Trả lờiXóaNên câu thơ tính thơ tình này đây