Sống trong thành phố đêm đêm,
Người dân quen với điện đèn sáng choang.
Điện nhà, điện phố hoa đăng,
Còn ai nhớ đến ánh trăng sáng ngời?
Thương vầng trăng bạc giữa trời,
Hết tròn lại khuyết, ai người ngắm cho?
Còn đâu, đâu những ngày xưa,
Những đôi trai gái hẹn hò dưới trăng.
Sinh con tên đặt Nguyệt, Hằng.
Ai, ai cũng ngắm trăng rằm nguyên tiêu.
Trăng xưa đẹp biết bao nhiêu!
Nguyễn Du với những câu Kiều đầy trăng.
Mai sau xa nữa ngàn năm,
Còn ai ngắm ánh trăng rằm nữa không?
Chị Hằng chắc sẽ rất buồn!
Một mình vò võ, cô đơn giữa trời.
Ai, ai cũng ngắm trăng rằm nguyên tiêu.
Trăng xưa đẹp biết bao nhiêu!
Nguyễn Du với những câu Kiều đầy trăng.
Mai sau xa nữa ngàn năm,
Còn ai ngắm ánh trăng rằm nữa không?
Chị Hằng chắc sẽ rất buồn!
Một mình vò võ, cô đơn giữa trời.
Hãy soi sáng tỏ trăng ơi,
Những phát minh của con người thông minh.
Con người tài giỏi, nghĩa tình,
Sẽ bay trên các vệ tinh thăm người.
Bay vào vũ trụ xa xôi,
Con người làm chủ bầu trời bao la.
2/3/2016
Đề Kháng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét