Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

ĐỌC LẠI MÌNH (1)

                                                                                  
Hiện nay tôi đang có một cảm giác như mình đã “hết vốn”. Tôi định cứ nghỉ ngơi để tìm một hướng viết mới. Nhưng nghỉ không thì buồn và chắc chắn cũng chẳng có cái hướng nào lóe ra được khi mình chỉ ngồi suông. Thế là tôi đọc. Tôi đọc của người đời, tôi đọc blog bạn và đọc lại mình. Và tôi cho cái đọc lại mình là rất quan trọng. Đọc lại để xem cái gì đường được thì chọn lọc ra, gia công thêm và sắp xếp lạị để dùng, những cái gì bình thường nhạt nhẽo thì bỏ nó đi, kệ nó đấy…Việc đầu tiên là phải làm một cái tổng mục lục để tiện cho việc tra cứu.
Thực ra thì tôi chơi máy tính từ năm 2006. Khi Nguyên Lượng vào đại học cháu thải cái máy tính để bàn cũ cho bố dùng. Đầu tiên chủ yếu là tôi tập đánh máy. Tôi đánh máy tất cả những tư liệu mà tôi thu thập được về huyện Chí Linh. So với đánh máy chữ trước đây thì đánh máy tính nhẹ nhàng và dễ sửa chữa hơn nhiều. Văn bản vì thế không có dập xóa. Nhưng thiếu kinh nghiệm thì rất hay mất tài liệu. Đang đánh mất điện thế là cả buổi đánh được bao nhiêu cũng thành công cốc. Rồi bôi đen bôi trắng, cắt dán tài liệu vô tình động phải nút xóa là cũng toi công. Có lần tài liệu hàng trăm trang A4 mà vô tình vẫn mất trắng. Lại phải làm lại từ đầu.
Khoảng tháng 9/2006 thì tôi đăng ký nối mạng Internet. Tôi cũng chơi blog trên yahoo. Nhưng được một thời gian sau thì loại blog này không tồn tại. Tôi cóp những bài này và lưu trong máy tính. Ngày 30/6/2010 tôi được chương trình 1044 cung cấp cho một máy tính xách tay của hãng acer (ây-xơ). Và bắt đầu từ tháng 10/2010 tôi mới chơi Blogspot.com.
Những ngày đầu xử dụng blog này tôi cũng rất bỡ ngỡ. Bây giờ đọc lại tôi thấy hôm 15/10/2010 tôi có viết hai bài thơ nói rất rõ cái tình trạng bỡ ngỡ của tôi khi đưa bài lên blog:
Bài thứ nhất: Biến đâu rồi


Công cụ đâu rồi công cụ ơi
Chỉ đường dẫn lối tựa "ma trơi"
Muốn vào bờ lốc (blog) đăng bài mới
Cổng nhập nơi mô biến mất rồi !
                                     15/10/2010


Và bài thư hai: Đến chạy làng

Chợt hứng vui vui viết mấy hàng
Muốn vào bờ lốc để khoe khoang
Đường "Con chồn đỏ" (1) không còn ngõ
Lối "Chữ e xanh" (2) chẳng có đàng
Quanh quẩn quẩn quanh dường hóa quẩn
Vẩn vơ vơ vẩn lại như càng
Giờ lâu cụt hứng buồn thêm bực
Đành nhẽ thôi thôi đến chạy làng.

                                15/10/2010

          (1) “Đường CON CHỒN ĐỎ” tức là Mozila Firefox
          (2) còn “Lối CHỮ E XANH” chính là Internet
19/9/2014
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét