Hoàng Xuân Cẩm
Không rõ năm sinh năm mất, cũng không rõ về thân thế ông, chỉ biết ông là một lão nông ở vùng núi Kiệt Sơn này, sống vào những triều vua đầu Nguyễn khoảng từ Gia Long đến Tự Đức. Hoàng Xuân Cẩm có thơ đóng góp cùng với 17 quan chức và nho sĩ khác được khắc ghi trong tấm bia dựng vào năm Tự Đức thứ 10 (1857) tại đền thờ Chu Văn An trên núi Phượng Hoàng. Tất cả các bài thơ khắc trong bia đều không có tựa đề mà chỉ ghi tên tác giả ở cuối mỗi bài thơ. Theo Di sản Hán Nôm (Phượng Sơn, văn bia) thì các tên tuổi ấy cụ thể như sau:
1- Quế Châu
2- Thọ Phong
3- Lễ bộ lang trung Chi Điền Đặng…Dư
4- Nam Chân Bái Dương tiến sĩ Ngô Thế Vinh
5- Tập hiền viện thị giảng thám hoa Phan Thúc Trực
6- Phú Yên tỉnh án sát tiến sĩ Nguyễn Văn Long
7- Nam Sách phủ tri phủ chính tiến sĩ Tam Thanh Ngô Chân
8- Hàn lâm viện biên tu đồng tiến sĩ Phú Lĩnh Trần Huy Đan
9- Nam Sách phủ giáo thụ Du Viên Trần Năng Ái
10- Nam Sách phủ giáo thụ Trịnh Bao
11- Yên Phong huyện huấn đạo Ngô Đồng Nguyễn Huy Tấn
12- Hoàng Giang cử nhân Trần Huy Xán
13- Hương Khê cử nhân Nguyễn Giản
14- Kiệt Sơn nông tẩu Hoàng Xuân Cẩm
15- Chi Điền tú tài Đặng Huy Tốn
16- Đột Lĩnh tú tài Bùi Văn Nghĩa
17- Ngọc quan sĩ nhân Vũ Chuẩn
18- Lương Tài ngọc quan tú tài Vũ Khải.
Dưới đây là bài thơ của ông:
荒涼石徑掩雲關
七斬遺章在两間
陳晚綱維谁是主
至靈山水托餘閒
孤吟雨點流泉響
暗淚霜凝翠竹班
繼善豊碑懸日月
千秋正氣仰高山
傑山農叟皇春錦
Phiên âm
Hoang lương thạch kính yểm vân quan
Thất trảm di chương tại lưỡng gian
Trần vãn cương duy thùy thị chủ
Chí Linh sơn thủy thác dư nhàn
Cô ngâm vũ điểm lưu tuyền hưởng
Ám lệ sương ngưng thúy trúc ban
Kế thiện phong bi huyền nhật nguyệt
Thiên thu chính khí ngưỡng cao san
Kiệt Sơn nông tẩu Hoàng Xuân Cẩm
Dịch nghĩa
Mây ngăn con đường đá hoang vắng rậm rạp
Để lại sớ thất trảm ngoài cuộc đời
Cuối nhà Trần rường mối ai là chủ
Non nước Chí Linh gửi thân nhàn
Tiếng cô ngâm hòa vào với tiếng mưa, tiếng suối
Giọt lệ rơi cùng với hạt sương đọng trên lá trúc xanh
Điều tốt lành ghi trên bia truyền mãi cùng năm tháng
Nghìn năm chính khí vẫn thấy chót vót cao như núi.
Dịch thơ
Con đường đá chặn cửa mây
Để chương thất trảm lại thầy ra đi
Cuối Trần giềng mối suy vi
Chí Linh sơn thuỷ thày về ung dung
Thơ ngâm hoà tiếng suối rừng
Lệ sa như giọt sương ngưng ngậm ngùi
Gương treo vằng vặc giữa trời
Nghìn năm chính khí non vời vợi cao.
Đỗ Đình Tuân dịch
10/8/2012
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét