Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

Dịch thơ Nguyễn Du 28






Bài 27 (003 NTTN)

Thu chí
秋至
Thu chí
香江一片月
Hương Giang (1) nhất phiến nguyệt
今古許多愁
Kim cổ hứa đa sầu
往事悲青塚
Vãng sự bi thanh trủng
新秋到白頭
Tân thu đáo bạch đầu
有形徒役役
Hữu hình đồ dịch dịch (2)
無病故拘拘
Vô bệnh cố câu câu (3)
回首藍江浦
Hồi thủ Lam Giang phố (4)
閒心謝白鷗
Nhàn tâm tạ bạch âu (5)

Dịch nghĩa: Thu đến

Sông Hương một mảnh nguyệt
Xưa nay gợi không biết bao nhiêu mối sầu
Chuyện cũ chạnh thương mồ cỏ xanh
Thu mới tới trên đầu tóc bạc
Có hình nên phải chịu vất vả
Không bệnh mà lưng vẫn khom khom
Ngoảnh đầu trông về bến sông Lam
Lòng nhàn xin tạ từ chim âu trắng




Dịch thơ: Thu đến

Sông Hương một mảnh trăng treo

Xưa nay gợi biết bao nhiêu mối sầu

Chạnh thương nấm mộ xanh mầu

Thu vừa đến với mái đầu bạc phơ

Có hình nên chịu vất vơ

Bệnh không lưng vẫn phải gò lom khom

Ngoảnh đầu về bến sông Lam

Lòng nhàn từ tạ với đàn chim âu.

                            Đỗ Đình Tuân
                               (dịch thơ)

Chú thích:
(1) Hương Giang: Con sông chảy giữa kinh thành Huế, một thắng cảnh của tỉnh Thừa Thiên. Năm Ất Sửu (1805), Nguyễn Du được thăng hàm Đông Các Điện Học Sĩ, tước Du Đức Hầu và làm việc tại KInh đô Huế. Nhưng lòng vẫn đeo nặng mối sầu thiên cổ.
(2) Đồ dịch dịch: Bắt buộc làm việc vất vả như ở trong quân lữ. Làm lụng vất vả.
(3) Câu câu: Bệnh gù lưng. Làm quan luôn luôn phải giữ vẻ khúm núm như là kẻ mắc bệnh gù lưng. Vẻ khúm núm của giới quan trường.
(4) Lam giang phố: bến sông Lam
(5) Bạch âu: Bụng muốn nhàn nhưng đành phụ cùng đàn bạch âu.
18/5/2014
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét