Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

NGÀY NÀY 40 NĂM TRƯỚC- 2

Ngày 20.3.1975


NGÀY NÀY 40 NĂM TRƯỚC- 21.3.1975
Sau khi rời hậu cứ ở bắc SB A Lưới chúng tôi theo đường 14 khoảng hơn chục km rồi rẽ trái vào đường 73 để đi Nam Đông- Khe Tre.

(Trích tý Hành trình đến dinh Độc Lập):
"Đường 73 là con đường nối giữa đường 14 B với đường 14 cũ, hai con đường sẽ gặp nhau tại Nam Đông, nó vừa mới được ta tranh thủ mở sau hiệp định Pa- ri nên còn rất hẹp. Vắt ngang dãy A- Roàng từ thung lũng A- Lưới xuống bình nguyên Nam Huế nên cũng tương đối hiểm trở. Chỉ có điều sướng hơn năm 72 là không có máy bay, chạy được suốt ngày, còn đêm đến thì cứ bật đèn pha mà chạy.
Từ A- Lưới vào đến hậu cứ cũ ở cây số 108 đường bằng phẳng, xe toàn chạy số ba số bốn, nhưng bắt đầu vào đường 73 chỉ còn chạy số một, số hai; con đường cứ dốc ngược lên, những cái cua gập như tay áo. Đi thứ ba trong đội hình nhiều lúc Trang (tôi) phát hoảng bởi nhìn thấy dưới băng xích xe 386 đằng trước đất đá cứ rơi lả tả xuống vực. Mấy cái chắn bùn được hàn vá tương đối chắc chắn nay lại va vào ta- luy rách tơi tả. Đã vào mùa khô, đất đá tơi vụn ra dưới hai băng xích thi nhau thốc vào mặt mũi cánh lái xe, mỗi lần nghỉ ngắn nhìn thấy nhau lại bò ra cười vì thằng nào thằng ấy cứ như hề.
Chạy cật lực gần suốt đêm thì Thận cho đại đội dẹp vào một bên đường dừng nghỉ. Vừa hạ ghế lái xuống Trang đã ngủ luôn không kịp uống ca sữa Thọ pha. Cậu ta lẩm bẩm: “đúng là ăn pháo thủ, ngủ lái xe, sáng mai pha cho nó ca khác” rồi làm một hơi hết ca sữa.
Sau bữa cơm cả đại đội lại tiếp tục lên đường, lại những con dốc ngất trời, những khúc cua chóng mặt, lại va vào ta- luy dương, đất đá lại lả tả lăn dưới những băng xích. Đến chặng nghỉ thứ nhất đợi mãi không thấy xe 382 và 389 tới nơi, Thận vội chui vào xe mở đài thì nhận được báo cáo của đại đội phó Phượng:
- 82 gọi 86! Xe 382 bị hỏng giảm tốc sườn, do đường hẹp xe 389 cũng bị kẹt lại. Xin chỉ thị!
Chẳng mật ngữ gì nữa Thận gắt:
- Thế liệu có khắc phục được không? Mất bao nhiêu lâu?
- Hiện tại không có khí tài thay thế ở đây, phải quay về A- Lưới lấy nên có lẽ hơi lâu- Tiếng Phượng vọng về từ xa tắp.
- Thôi! Anh cứ ở lại với anh em, bao giờ xong thì đuổi theo đội hình. Có lẽ bọn tôi phải đi trước đây.
Ra khỏi xe anh bảo Chỉnh đi gọi chính trị viên. Hai người chụm đầu bàn bạc một lúc, cuối cùng Thận bảo:
- Cứ phải đi cho kịp đã, chúng nó đuổi kịp thì tốt, còn nếu không có xe nào đánh xe ấy.
Thế là đại đội còn có 5 xe, trung đội Hai bây giờ còn mỗi xe trung đội trưởng."
Năm ngoái về thăm lại A Lưới, con đường 73 hầu như không còn dấu tích gì. Nếu không có tấm bia tưởng niệm này thì cũng không thể nhận ra.

1 nhận xét:

  1. Anh Trang có cái giỏi là NGỦ NHƯNG VẪN TỈNH.Bởi vì ngủ nhưng anh vẫn nghe và thấy rất rõ:"Vừa hạ ghế xuống Trang đã ngủ luôn không kịp uống ca sữa Thọ pha.Cậu ta lẩm bẩm"Đúng là ăn pháo thủ,ngủ lái xe,sáng mai pha cho nó ca khác"Rồi làm một hơi hết ca sữa...(!)

    Trả lờiXóa