Thành viên xón TriAn kính viếng thân mẫu ông Nguyenx Văn Nhã

- CẢM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY. TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG -

Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

Lại dịch thơ Nguyễn Khuyến bài 58

Bài 58

Đối trướng phát khách
對帳發客
Đối trướng phát khách
生孰文字格
Sinh thục văn tự cách
新春又發客
Tân xuân hựu phát khách
一元至十元
Nhất nguyên chí thập nguyên
多少價平糴
Đa thiểu giá bình dịch
有客來買之
Hữu khách lai mãi chi
只以乾榔百
Chỉ dĩ can lang bách
我文雖不佳
Ngã văn tuy bất giai
豈不稱三陌
Khởi bất xứng tam bách
客買價何廉
Khách mãi giá hà liêm
不稱我不易
Bất xứng ngã bất dịch
持榔客且歸
Đãi lang khách thả quy
不售我不戚
Bất thụ ngã bất thích
客去獨咨嗟
Khách khứ độc tư ta
文字何一厄
Văn tự hà nhất ách !
Bán hàng đối trướng

Một lối văn tự dở sống dở chín
Mỗi lần đến năm mới lại đem ra bán
Từ một đồng đến mười đồng
Nhiều ít giá phải chăng
Có một người khách đến mua
Chỉ đưa có moth trăm miếng cau khô
Văn ta tuy chẳng hay
Há không đáng ba tiền ? (1)
Khách sao mua rẻ thế ?
Không đáng giá thì ta không bán
Thôi khách hãy mang cau về
Không đắt hàng ta cũng không ngại
Khách đi rồi ta than thở một mình
“Văn tự mà cũng gặp vận ách đến thế!”

1. Tiền: một đơn vị tiền tệ thời trước, bằng 60 đồng tiền kẽm, hoặc 10 đồng tiền đồng. 10 tiền là một quan. (Một quan là sáu trăm đồng, một mối tơ hồng là sáu trăm giây-Ca dao)

Đỗ Đình Tuân dịch thơ

Sống sượng lối chữ viết
Mang chợ bán chơi tết
Môt đồng đến mười đồng
Giá phải chăng không đắt
Có người khách đến mua
Trả trăm miếng cau khô ?
Chữ ta tuy chưa đẹp
Không đáng ba tiền ư ?
Sao ông trả rẻ thế
Trả thế thì đừng mua !
Cầm cau khô ông về
Ế hàng ta chẳng sợ
Khách đi ngồi than thở:
“Chữ cũng buồn thương chưa?”
28/11/2014
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét