Viêt tặng thiếu tướng Đỗ văn N
Về làng Nội
Ngày đầu tiên đi học
Đứng bên tao mày khóc
Vì không chỗ ngồi mày có nhớ không ?
Ngồi xích vào trong, tao gọi mày ngồi cạnh
Thế rồi lớn lên
Hai thằng cùng ra trận
Đi khắp các chiến trường
Dọc dải trường sơn
Tình cảm thân thương
Vui buồn chia sẻ .
Mày nghiện thuốc
Đợi khi nào sạch sẽ
Tao đưa tiêu chuẩn của mình
Dù lúc chiều tà hay buổi bình minh
Hy vọng giữa rừng lòng mày ấm lại
Mày vốn người thông thái
Trí sớm bạc cả đầu
Tao nào có ngờ đâu
Chiến trường mày học toán
Tao ngợi ca thằng bạn
Ngày mai sẻ thành tài
Mày sáng như sao mai
Tao vẫn thầm thán phục
X-Thảo ĐN 31/7/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét